Sáng hôm sau 8h, cô tỉnh dậy, vệ sinh cá nhân,thay quần áo rồi đi ra gara xe ô tô lái xe quay về nhà ở ngoại ô thành phố A.
Người làm trong nhà nhận ra cô nên không có gây trở ngại gì mà cho cô vào luôn.
Cất xe
Cô vào nhà thấy ông Bình đang xem tivi buổi sáng, lễ phép chào ba:
- Con chào ba, con mới về.
Ông Bình đang xem tivi thấy có tiếng quay lại thấy Tô Ngưng Tuyết vừa mới về thì hỏi:
-Tiểu Tuyết, tối qua sao con lại không về nhà? Ba rất lo cho con đấy! à thằng Phong nó bảo ba à con không về xong là nó ra công ty luôn rồi.
Thấy ba lo lắng như thế cô cũng có chút tự trách cũng rất cảm động nên cô chỉ nói:
-Ba à! Không sao đâu! Con có chút việc thôi mà, ba đừng lo lắng với bản lĩnh của con, con chưa hại người tađã là may mắn rồi ai dám hại con cơ chứ!
-Rồi rồi bà biết con lợi hại rồi. Lên phòng nghỉ đi chắc con cũng mệt rồi.
Ngưng Tuyết vừa bước tới cầu thang thì ba cô lại hỏi:
-Có phải vì chuyện mẹ con năm xưa không?
Bước chân cô khựng lại quay đầu nhìn ba và trả lời có chút mất tự nhiên:
-Vâng ạ
- Tiểu Tuyết à chuyện đã qua rồi,con...đừng quá buồn còn có ba và Thế PPhong sẽ luôn ở bên con.
Nghe được lời này của ông Bình trong lòng Ngưng Tuyết trở nên ấm áp, hạnh phúc đáp lại lời ông:
-Vâng,con biết mà
Nói xong cô tiếp tục bước về phòng của mình.
Cạnh..
Vừa bước vào cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-em-lo-yeu-anh-roi/100910/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.