Vì Ngưng Tuyết đã thông báo với anh hai là mấy ngày tới sẽ không về nên cô ở lại tổ chức với Minh Nguyệt.
Sáng hôm sau, cô cùng Minh đi xem khóa huấn luyện của mọi người trong tổ chức, hướng dẫn 1 vài người, xử lý một chút công vụ trong tổ chức là cô vào phòng huấn luyện đặc biệt do Minh và Minh Nguyệt làm ra chuyên để huyến luyện thêm cho những người như cô với Minh để nâng cao về các kỹ năng cho bản thân.
Trong căn phòng tối chỉ có những tia laze đổ nhằng nhịt, có 1 cô gái mắc đồ đen bó sát ôm lấy dáng người nóng bỏng của 1 cô gái đang luồn lách vượt qua những tia laze trong thời gian là 1 phút và người đó đương nhiên là Ngưng Tuyết.
Cạch..
Tiếng tiếp đất vang lên, tia laze biến mất là ngay lập tức những viên đạn bay tới hướng
Cô lấy khẩu súng ngắn MK 23 hôm qua ra bắn vài phát rồi di chuyển về các phía khác nhau để tránh những viên đạn. Liên tục di chuyển, cô giơ súng bắn về các lỗ súng tòi ra trên vách tường.
Bùm..Bùm...Bùm...Bùm
Bốn viên đạn được bắn ra trúng vào bốn lỗ súng trên tường khiến chúng ngừng bắn.
Ngưng Tuyếtđứng dậy phủi phủi chút bụi rồi đi ra khỏi phòng thì thấyMinh Nguyệtđứng trước cửa tay cầm đồng hồ bấm giờ nhìn cô cười, bảo:
- Mỹ Nhân, chị siêu thật gần một năm không cầm súng mà vẫn có thể giữ nguyên số kỷ lục lúc trước. Em đây bái phục bái phục chị luôn.
Cô nhướn mi nhìn chiếc đồng hồ bấm giờ trong tayMinh Nguyệtlà 2:8.17( 2 phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-em-lo-yeu-anh-roi/100908/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.