Sáng sớm mọi người hầu như đều đã dậy đi làm việc của mình chỉ còn cô gái có khuôn mặt xinh đẹp mà bình thản đang say giấc nồng ngon lành một mạch đến gần 11 giờ cô mới tỉnh dậy.
Đánh răng, rửa mặt xong cô xuống nhà. Thấy Ngưng tuyết xuống ông gọi lại:
-Tiểu Tuyết sao dậy muộn thế con? Có ăn sáng luôn không hay để trưa ba con mình cùng ăn?
Ngưng Tuyết chỉ nở nụ cười chạy xuống làm nũng với ông.
-Hì hì tối qua con ngủ muộn nên bây giờ mới dậy. Mà con làm gì nỡ để ba thân yêu của con ăn một mình nên đương nhiên tí nữa hai ba con mình cùng ăn
Nghe Ngưng Tuyết nói thế ông Bình tươi cười:
- Được. Được thế để ba gọi cho anh hai con xem nó có về ăn cơm luôn không.
- Vâng.
Cô chỉ đáp 1 tiếng rồi mở ti vi lên xem tin tức thì điện thoại cô “ tinh tinh” tiếng tin nhắn. Thế là cô nhận được 1 tin người đến từ tổ chức sát thủ tình báo do cô xây dựng: “ Lão đại đã điều tra ra được 1 người liên quan đến vụ tai nạn của phu nhân rồi lão đại có muốn gặp không?”
Đọc tin nhắn xong dù trên mặt cô không biểu hiện gì vì không muốn ba lo lắng nhưng trong lòng cô sóng ngầm đã khởi động mãnh liệt và cuồn cuộn rồi. Ngưng Tuyết xin phép ba ra ngoài nghe điện thoại rồi cô lên phòng đóng cửa lại.
Nhắn lại cho Minh Nguyệt một cô nhi bị đánh đập mà vẫn không rơi 1 giọt nước mắt cô gặp ở nước ngoài mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-em-lo-yeu-anh-roi/100905/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.