Lạc Y Y nhìn miếng cá trong chén của mình
Cô thích nhất món cá tuyết này, nếu bảo không thèm thì có lẽ cả con cá trên bàn từ giờ cho đến kết thúc buổi tiệc cũng không thể bỏ vào miệng dù là miếng nhỏ
Nhưng cô không muốn ăn đồ hắn gắp nha!
Lợi dụng lúc đông người liền giả vờ ân cần ấm áp. Hắn cũng đâu phải nam chính ngôn tình, diễn sâu như vậy làm gì?
Mọi ánh mắt đổ dồn lên người mình khiến cho cô có chút căng thẳng. Cái miệng nhỏ không biết phải từ chối thế nào
Lê Phương Kiều liền tinh ý giải vây
Y Y, món cá đó là do ta đích thân xuống bếp. Con thử xem có hợp với khẩu vị không?
Lần này có muốn cũng không làm gì được, cô cầm đũa cho vào miệng
Miếng cá ngọt ngào như muốn tan ra, ngon thật
Mẹ cô nhìn thấy trong lòng cũng phần nào an tâm, bà nắm lấy tay cô
Nhìn thấy các con như vậy, mẹ cũng không còn lo lắng nữa
Mẹ cô vốn là người không màn thế sự, không phải bà không quan tâm cuộc sống của đứa con gái này
Mà là vì bà tôn trọng cô. Chỉ cần là điều cô không muốn nói, bà tuyệt đối không nhắc tới, càng không ép buộc
Mẹ muốn cô sống vui vẻ, cô cũng muốn mẹ được yên lòng
Giờ đây thấy bà ở nơi này được lão phu nhân đối xử nồng hậu, mỗi đêm cô cũng sẽ không trăn trở lo lắng
__________
Trở về nhà chính lúc nửa đêm, ai cũng đều mệt mỏi
Bạch phu nhân đúng là đối đãi với khách thật là nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-dung-ep-nguoi-qua-dang/995147/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.