Trong lòng Sở Ấu Cơ vừa chua xót, vừa giận dữ, khó có thể bình phục.
Cổ tỷ tỷ, sao tỷ có thể như vậy.........
Dùng chính tài khoản mail của mình gửi một tin nhắn cho Cổ Lệ Tiệp.
"Cổ tỷ tỷ, tỷ ra đi không một lời từ biệt, Thanh Hạ không tha thứ tỷ, em cũng sẽ không tha thứ cho tỷ."
Hi vọng sau khi Cổ tỷ tỷ đọc được sẽ hồi tâm chuyển ý, có thể giữ liên lạc với nhau.
Diêu Nhữ Ninh nghe được tin tức Cổ Lệ Tiệp rời đi, ngẩng đầu ngước nhìn không trung, chậm rãi nói đoạn văn này: "Bảy năm qua nàng chưa bao giờ mở lòng với chúng ta, nhưng đã thành công trong việc gây nên cuộn sóng trong lòng mỗi người. Trong lòng nàng không suy nghĩ bất cứ điều gì ngoài rời đi, không quay đầu lại nhìn chúng ta một chút. Chúng ta ngồi ở nơi đây nâng chén cay đắng ly thương, nhẹ nhàng mím lại, bi thương thấm vào tâm ti."
Sở Ấu Cơ vốn đang khổ sở, nghe Diêu Nhữ Ninh nói xong, không khỏi càng thêm thương tâm.
Cung Thanh Hạ ngồi bên cạnh, nhẹ nhàng đưa tay đặt lên tay Sở Ấu Cơ, lấy đó là an ủi, "Ấu Cơ..........."
Thư ký Lý không cách nào thích ứng cuộc sống không có nữ nhân xinh đẹp ác miệng kia bên cạnh, viết giấy từ chức, "Ban đầu là được tiền Chủ tịch phân phó bên cạnh Cung tổng để giúp sức, bây giờ Cung tổng đã vượt qua mọi thử thách và hạn chế, hơn nữa tuổi tôi càng ngày càng cao, mỗi ngày Thư kí Cổ ở bên cạnh nhao nhao làm tôi tức giận không ít,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-dang-viet-chu/1364110/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.