"Coi như vậy, cô cũng không thể xông đến Vân Đỉnh động thủ với Thanh Hạ a," Lâm Dịch Huyên khoanh hai tay trước ngực, bày ra tư thế hung hăng, "Thanh Hạ cũng là tổng giám đốc của tập đoàn Hi Sở, cô không đau lòng con gái của mình, còn chúng tôi vẫn muốn bảo vệ bộ mặt của Hi Sở đây."
"Cô không hiểu nỗi khổ trong lòng tôi a," Cung mẫu gạt lệ nói, "Đợi đến lúc Ấu Ấu nhà cô 29 tuổi vẫn chưa gả đi, cô mới có thể hiểu được nỗi khổ của tôi bây giờ........"
"............."
Sắc mặt Lâm Dịch Huyên lập tức khó coi, Ấu Ấu nhà tôi 29 tuổi không lấy chồng cũng đồng nghĩa với việc Cung Phấn nhà cô 37 tuổi vẫn độc thân hiểu chưa? Đừng có nói không may mắn như vậy.
"Ôi, ơ, cái miệng của tôi, tức giận đến hồ đồ rồi, nói không lựa lời, mẹ Ấu Ấu à! Cô tuyệt đối đừng để trong lòng a." Cung mẫu vội vã xin lỗi, thấy sắc mặt Lâm Dịch Huyên vẫn rất khó coi, coi bộ không cho nàng bậc thang đi xuống, liền xông về phía con trai mình, "Còn con nữa, đứa con bất hiếu này! 30 tuổi rồi còn nằm mộng ngắm trăng, coi như con đợi trăm năm nữa, trăng cũng chẳng rơi xuống đầu con đâu!" Mặt trăng đại ý là chỉ Sở Ấu Cơ, không dưới một lần Cung Thanh Hàn thổ lộ với mẹ là đang đợi Sở Ấu Cơ, hôm nay Cung mẫu mất mặt với Lâm Dịch Huyên, liền đem tức giận đổ lên đầu con trai.
Cung Thanh Hàn gần mẹ từ nhỏ nên hiểu tính Cung mẫu ------- đối phó không nổi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-dang-viet-chu/1364105/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.