Sở Ấu Cơ về đến nhà là lúc Lâm phu nhân đang ngồi đọc báo tối, thấy cháu gái đi vào cửa, liền để gọn báo sang một bên --------- trên trang đầu chính là bài viết về Sở Ấu Cơ, đánh giá mặt trái, Lâm phu nhân cũng không muốn để cháu gái nhìn thấy.
"Về rồi sao?" Hiền lành hỏi một câu.
Sở Ấu Cơ mỉm cười gật đầu, "Vâng ạ."
A Xuân đi tới, "Ăn cơm tối chưa?"
"Ăn rồi ạ, cháu ăn với Thanh Hạ tỷ tỷ rồi!"
Lâm phu nhân thấy ánh mắt cháu gái sáng lấp lánh, nghĩ tâm tình nàng cũng không tệ, liền yên lòng. Cũng không truy hỏi vì sao quần áo bị bẩn, để cho cháu gái tự do trưởng thành vẫn là tác phong của nàng, cũng không ép nàng ngoan ngoãn trong thời kì ngỗ nghịch của vị thành niên, bằng không sẽ hoàn toàn ngược lại --------- đó là kinh nghiệm Lâm phu nhân tích lũy được khi giáo dục Lâm Dịch Huyên, nếu không phải do Lâm phu nhân cùng chồng quá ép con gái, Lâm Dịch Huyên đã không có khoảng thời gian ngỗ ngược như vậy.
Sở Ấu Cơ vào phòng Lâm phu nhân tìm Lâm Dịch Huyên, vẫn chưa thấy dáng người quen thuộc, quay đầu hỏi Lâm phu nhân, "Mẹ cháu đâu ạ? Ở nhà kính trồng hoa sao?"
Lâm phu nhân cười gật đầu, "Ừ, ở nhà kính trồng hoa."
Sở Ấu Cơ lập tức lên lầu.
Từ sau khi đón Lâm Dịch Huyên về nhà, sau khi Sở Ấu Cơ về nhà, điều đầu tiên là tìm mẹ nàng, đó đã trở thành thói quen của nàng.
Trên bình Thanh Sứ cắm một đóa hoa sen, nụ hoa chớm nở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-dang-viet-chu/1364070/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.