Từ quán cafe Thần Ninh đi ra, chưa tới 6 giờ, trời đã tối rồi, hơn nữa đã bắt đầu mưa ------ mưa vào tầm chạng vạng như vậy vốn là kiểu thời tiết của mùa hè, không biết tại sao vào thu rồi mà còn kiểu thời tiết này.
Cung Thanh Hạ ngồi vào ghế lái, vừa khởi động xe vừa nghĩ, "Có nên gọi điện cho đứa bé kia không?"
Đấu tranh tư tưởng gần mười phút, dừng lại ở ven đường, cầm điện thoại lên, lục tìm số điện thoại của Ấu Ấu..... Quên đi
Cuối cùng vẫn quyết định không gọi.
Chỉ là thuận tiện đổi tên "Ấu Ấu" thành "A Ấu Ấu", làm cho số điện thoại của đứa bé này đứng ở vị trí đầu tiên trong danh bạ.
Hơn hai mươi phút sau.
Chuông cửa của Lâm gia vang lên.
A Xuân đang chuẩn bị cơm tối, Lâm phu nhân thả tờ báo trong tay xuống, đi đến mở cửa, "Thanh Hạ đến rồi?"
Cung Thanh Hạ hơi sửng sốt một chút, "À, Ấu Ấu có nhà không ạ?"
Mình đến tột cùng là làm sao lại quyết định tới đây?
"Ở nhà," Lâm phu nhân mỉm cười nói, "Mau vào."
Cung Thanh Hạ đổi giày ở trước cửa, Lâm phu nhân gọi với lên lầu, "Ấu Ấu! Thanh Hạ tỷ tỷ tới thăm cháu nè!"
Sở Ấu Cơ vừa mới viết xong chương mới, tự thưởng cho chính mình một thanh chocolate Cung Thanh Hạ tặng, đang thưởng thức hết sức vui vẻ, nghe được tiếng bà ngoại hô hoán, vui như vớ được vàng, "Lạch bạch lạch bạch" chạy xuống lầu -------- cầu thang được làm bằng gỗ lâu năm phát ra tiếng ồn tương đối lớn.
"Tỷ Tỷ!" Như chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-dang-viet-chu/1364040/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.