Sáng ngày hôm sau.
Sau khi Sở Ấu Cơ ăn xong bữa sáng, đang chuẩn bị bước ra cửa, a Xuân cầm một chiếc ô đi tới, treo ở bên cạnh cặp sách của Sở Ấu Cơ.
"Ấu Ấu, bên ngoài trời mưa, nhớ mang theo ô."
"Cháu cảm ơn a di." Sở Ấu Cơ cung kính khom người với a Xuân, cười nói, "Cháu đi học đây."
A Xuân cười hiền lành gật đầu, "Đi đi."
Chỉ chốc lát sau, Lâm phu nhân có tiết dạy buổi sáng, cũng mở cửa đi ra.
A Xuân lên nhà kính trồng hoa, tiện thể thay nước cho những chú cá trong bể, sau đó đánh một bộ Vịnh Xuân Quyền tập thể dục, đây là thói quen mỗi ngày của nàng.
Mưa thu, tuy nhỏ như tơ nhện, nhưng cũng mang đến cảm giác mát mẻ.
Sở Ấu Cơ đi trong mưa, có chút hoài niệm về lần đi dạo ở Tây Hồ trước kia, muốn tắm mưa một chút, nhưng lại ngại cảm mạo, vẫn là mở ô ra.
Sở Ấu Cơ dừng lại ở trước cổng trường, môi anh đào há hốc thành vòng tròn --------
"Đó là........"
Chếch ở phía tay trái nàng đang có một cô gái trẻ chậm rãi đi tới, cô gái ấy cầm trên tay chiếc ô trúc giấy dầu theo kiểu cổ xưa, thân mặc áo sườn xám, mái bằng trước trán, tóc buộc thắt bím, khuôn mặt tú lệ mang trên mình ưu thương........
"Trời ạ, đây là người nào nhỉ?"
"Chắc không phải là diễn viên bị lạc trường quay chứ?"
"Rất giống với người sống ở năm đầu quốc dân xuyên không tới, ôi chao!"
"Thật là đẹp......"
Đám nữ sinh bên cạnh thi nhau bàn tán.
Cô gái kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-dang-viet-chu/1364031/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.