Khi hai người bước vào bên trong Điềm Cảnh Nghi chậm rãi khép cửa lại rồi dìu nhẹ Nhu Nhu ngồi lên chiếc nệm êm ái.
Điềm Cảnh Nghi hướng ánh mắt yêu thương về phía Mạn Nhu Nhu mà nói.
- ---- Nhu Nhu! Em có thể nhắm mắt lại được không? Tôi có cái này muốn tặng cho em!----
Mạn Nhu Nhu nghe thấy những lời nói này của hắn trái tim nhỏ bé của cô đập loạn nhịp mấy hồi,bỡi vì trước giờ Điềm Cảnh Nghi hắn ngoài tiền ra thì chưa bao giờ tặng quà cho cô cả.
Tuy là suy nghĩ như thế nhưng mà Nhu Nhu vẩn tuân theo lời hắn mà khép mờ đôi mắt, tuy là khép đôi mắt nhưng mà trong lòng cô vẩn không ngừng hồi hộp.
Điềm Cảnh Nghi nhẹ nhàng kèm theo giọng yêu thương nói.
- ----Bảo bối! Em mở mắt được rồi!----
Mạn Nhu Nhu nghe thế liền mở đôi mắt ra, xuất hiện trước mắt cô là một chiếc hộp nhỏ được hắn cầm trên tay.
Nhu Nhu nhìn châm chú vào từng cử động của Điềm Cảnh Nghi trong phút chốt ấy một chiếc nhẫn nhỏ nhắn nhưng được trang trí xinh xắn ấy xuất hiện trước mặt.
Mạn Nhu Nhu mở to cái miệng nhỏ nhìn châm chú vào đồ trước mặt ấy củng không mở nổi một lời nào.
Điềm Cảnh Nghi quỳ một gối xuống mặt đất,bàn tay hắn nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ của Nhu Nhu, một bàn tay còn lại cầm chiếc nhẫn đeo lên ngón tay nhỏ xinh xắn kia của cô.
Điềm Cảnh Nghi chân thành nói.
- ---- Điềm Cảnh Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ba-dao-xin-dung-sung-toi/2573953/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.