Khi câu nơi này vừa buông ra theo suy nghĩ của Mạn Nhu Nhu thì chắc là mẹ mình thất vọng và đau lòng về cô lắm .
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của cô bà Mạn lại nhẹ nhàng đáp lời .
---- Mẹ biết rồi , hai đứa chuẩn bị còn xuống dùng cơm ! Thôi mẹ ra ngoài trước hai đứa đừng để ba mẹ đợi lâu !-----
Nói xong bà Mạn củng không muốn Nhu Nhu khó xử nên đánh nhanh chóng đi ra bên ngoài mà khép của lại , phía bên trong Mạn Nhu Nhu vẩn còn chưa lấy được sự tĩnh táo của mình .
Điềm Cảnh Nghi thấy cô có bộ dạng như thế thì liền dùng bàn tay xoa nhẹ cái đầu nhỏ của Nhu nhu mà nhẹ nhàng nói .
---- Nhu Nhu Em thấy không ? Cô chú sẽ không trách những việc mà em đã vậy nên đừng lo chúng ta chỉ cần kết hôn là được !----
Mạn Nhu Nhu nghe thấy lời này của hắn liền tĩnh táo lại mà hướng ánh mắt về phía Điềm Cảnh Nghi nói .
---- Được ! Vậy tôi đi tắm một chút , anh chờ tôi một chút !----
Nói xong Mạn Nhu Nhu như sợ hắn từ chối mà nhanh chóng bước vào nhà tắm để lại hắn một mình trong căn phòng yên tĩnh này .
Khoảng hai mươi phút sau khi Mạn Nhu Nhu bước ra khoắc trên mình một chiếc váy dài màu đen qua đầu gối tuy không sang trọng nhưng lại rất quyến rũ mà đi ra ngoài .
Điềm Cảnh Nghi nhìn thấy cô củng dáng ánh mắt một lúc lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ba-dao-xin-dung-sung-toi/2573939/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.