Điềm Cảnh Nghi lạnh nhạt đáp lời .
-----Tôi cảm thấy bản thân mình và tập đoàn chẳmg có lợi ích gì cả ? Như thế mà em bảo là đôi bên cùng có lợi , em xem tôi là trẻ con à ?----
Mạn Nhu Nhu nghe thế cũng không tức giận mà cười hì hì đáp lời .
---- Anh đừng tức giận như thế tôi chưa nói hết mà , hàng tôi muốn anh chuyển nhượng là hàng tồn kho tuy là chất lượng giống như mới nhưng đều là đồ bán không chạy , nếu tập đoàn anh muốn bán đi hết thì phải giảm giá đúng không ? Như thế anh có thể chuyển nhượng lại cho tôi , tôi có thể để nhãn hiệu tập đoàn anh bán giúp là được , lãi tôi lấy không nhiều mỗi món chỉ một phần trăm mà thôi !-----
Nghe con nhóc này nói thế thì sắc mặt hắn liền sa sầm mặt quát .
------ Mẹ nó ! Tôi không ngờ ngoài năng khiếu ham ăn bẩm sinh ra em còn có thể tính toán như thế đấy ? Đúng là không nhìn ra nha !------
Phải nói một món đồ lợi nhuận một phần trăm tuy là nhỏ , nhừn mà nếu như cô nhập về vài trăm ngàn món thì lợi nhuận là bao nhiêu chứ , nhãn hiệu thì cũng có thể lấy của tập đoàn hắn , phải nói rất uy tín nha .
Nhưng bù lại cô cũng xem như làm không công mà giúp hắn bán những món đồ tồn kho và nâng cao uy tín và chất lượng của tập đoàn , nói chung là đôi bên cùng có lợi .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ba-dao-xin-dung-sung-toi/2573835/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.