Mạn Nhu Nhu cảm thấy chẳng có gì vui với lại cũng không muốn gặp mấy người này nên lười biến mà đi dạo xung quanh .
Người nhà của hắn thấy cô như thế củng không nói gì , phải nói là không muốn nói nhiều lời với người rẻ rẻ tiền như cô .
Khi Mạn Nhu Nhu đi dạo xung quanh căn nhà như lâu đài này thì trong lòng có một chút cảm thán a , người có tiền thật là xa hoa rộng rãi thứ gì ở nơi đây cũng rất đắc tiền nha .
Nhu Nhu đi dạo một lúc lâu thì thấy bản thân mình củng có chút mệt mỏi và đói bụng vì cái nơi này thật sự là quá rộng .
Cô lười biến định bước vào bên trong thì chợt từ phía sau vang lên tiếng nói .
------ Cô ở đây làm gì thế ? Có phải là đang chờ tôi về hay không ?----
Nghe cái giọng nói và âm thanh này thật sự là quen thuộc a , nếu như âm thanh này không phải của Điềm Cảnh Nghi thì còn ai vào đây chứ .
Nhu Nhu theo phải xạ quay đầu ra phía phát ra âm thanh khuôn mặt đẹp như tạc tượng kia không lẫn đi đâu được cả , cô cũng không hiểu nỗi là ai cho hắn cái tự luyến như thế chứ ?.
Tuy nghĩ trong đầu là như thế nhưng cô vẫn nhẹ nhàng đáp lời .
---- Anh nghĩ nhiều rồi tôi chỉ là muốn dạo mát một chút , nếu anh đã về rồi thì chúng ra cùng nhau vào dùng bữa tối đi mọi người đang chờ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ba-dao-xin-dung-sung-toi/2573816/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.