Mạn Nhu Nhu nghe thấy thế liền giật nảy cả mình bỡi tại sao ông của cái tên kia lại biết số cô , còn muốn tìm cô để nói chuyện nữa cớ chứ ?
Tuy là Nhu Nhu có một chút hoang mát nhưng vẫn lễ phép đáp .
---- Vâng ! Tôi biết rồi ! Tôi sẽ lập tức đến ngay ?----
Giọng nói trầm thấp bên kia lại truyền đến .
--- Được ! Tôi đợi cô ?----
Nói xong người bên đầu dây kia liền tắc máy củng không đợi Nhu Nhu trả lời , Nhu Nhu liền vào bên trong phònh chỉnh chu lại trang phục một chút rồi bước ra khỏi nhà .
Một lác sau , trước cổng của căn nhà được xây dựng không khác gì lâu đài kia có một hình dáng nhỏ nhắn đang khoắc trên mình chiếc váy dài qua đầu gối màu đen trông rất đơn sơ mà giãn dị , hình dáng này nếu không phải Mạn Nhu Nhu thì còn ai vào đây chứ .
---- Reng...reng...!----
Mạn Nhu Nhu nhấn nhẹ vào chiếc chuông cửa , sau vài hơi thở liền có một vị quản gia tuổi tầm trung niên bước ra nói .
--- Có phải cô Nhu Nhu đây không ?---
Nhu Nhu lễ phép đáp .
--- Vâng ! Cháu là Nhu Nhu ?----
Vị quản gia lại nhẹ nhàng nói .
---- Mời vào !---
Nói xong vị quản ra kia kiền dẫn đường đi phía trước và tất nhiên là Nhu Nhu bám theo phía sau , không biết là đi đã qua bao lâu Mạn Nhu Nhu xuất hiện trước một căn phòng khách xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ba-dao-xin-dung-sung-toi/2573799/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.