Bước vào bên trong , xuất hiện trước mặt Mạn Nhu Nhu là một căn phòng được trang trí sang trọng lấy hai màu đen trắng làm chủ đạo .
Nhìn xa hơn vào chiếc ghế cao thì cô phát hiện đó là một tấm lưng cao lớn đang thư giãn mà tựa đầu vào phía sau ghế trông rất nhàng nhã .
Mạn Nhu Nhu không biết phải làm sao để giải thích việc mình đi trễ vào ngày đầu đi làm , thật sự trong lòng củng khó chịu không thôi .
Mạn Nhu Nhu nhỏ nhẹ nói .
---- Chủ Tịch ! Mong ngài có thể cho tôi một cơ hội để làm việc hay không ? Hôm nay tôi đi trễ là có lý do khó xữ nên mới thế ?----
Bỡi vì Mạn Nhu Nhu có tìm hiểu về tập đoàn này , nói sơ qua thì tập đoàn này rất lớn ngành thiết kế thời trang mà cô đang xin vào làm chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi .
Càng nghĩ như thế thì trong đầu cô củng khá là cảm thán , tại sao trên đời này lại có những người giàu có như thế chứ ? nhìn lại bản thân mình thì củng chỉ là học mới ra trường mà thôi ? .
Trong lòng cô thì không ngừng cảm thán về nhân sinh nhưng mà vẩn mong cái người mặt lạnh này hôm nay có thể không tính toán với mình .
---- Lại gặp nhau rồi ! Chúng ta thật có duyên à nha !------
Trong khi bản thân Mạn Nhu Nhu vẩn còn trong suy nghĩ thì nghe được giọng nói khá quen thuộc , theo phản xạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-tich-ba-dao-xin-dung-sung-toi/2573724/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.