Được rồi!
Lâm húc nhật lạnh lùng nói.
Thấy khách nhân mình mời tới bị Huyền thiên tông trâm chọc như vậy, lão thân là tông chủ Lâm môn kiếm tông, nhất định phải đứng ra tỏ vẻ.
- Phó hành!
- Phó hành là ai? Chẳng phải hắn đã chết trên đỉnh thánh sơn rồi sao?
....
Lâm húc nhật nhìn chằm chằm Huyền thiên tông, trầm giọng nói.
- Huyền thiên tông, rốt cục ngươi muốn làm gì? Có chuyện gì cứ hướng về phía Lâm môn kiếm tông ta mà đến. Nhưng người này chỉ là khách đến thăm, không có liên quan gì đến ân oán giữa hai ta, ngươi hãy để cho bọn họ rời khỏi nơi này.
- Lúc trước ta từng nói, để cho bọn hắn rời đi. Nhưng bọn hắn không nghe, ta không còn biện pháp.
- Ngươi....
Lâm húc nhật trừng mắt nhìn Huyền thiên tông, ánh mắt đầy giân dữ. Nhưng mà, vừa muốn nổi giận, lão chợt nhớ tới thực lực đáng sợ của người thanh niên này. Lão đành phải dằn lòng nén cơn giận dữ xuống.
- Chuyện năm đó, ta thừa nhận, Lâm môn kiếm tông chúng ta có lỗi với ngươi. Ngươi oán hận, muốn trút giận, cứ đổ lên đầu chúng ta là được, không nên phát tiết vào bọn họ.
- Chuyện năm đó?
Huyền thiên tông, dời mắt nhìn về phía Long tấn vân.
- Chuyện năm đó, ta sắp quên mất rồi. Không bằng, để vị tông chủ mới này nhắc lại, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?
Long tấn vân nhìn Huyền thiên tông, năm đó người này chính là đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-thien-te/3208002/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.