Chương trước
Chương sau
Long Ứng Huyền mặt mày kinh hãi khi nhìn thấy Trần Hàn xé hồn Tam Liên mà lỡ hét lên, tiếng hét vang lên làm Trần Hàn nhìn qua

Trần Hàn đi đến lồng giam Long Ứng Huyền nói "Tỉnh rồi sao, nhanh nói tin tức nào"

Long Ứng Huyền thấy Trần Hàn đi đến lại càng sợ hãi vừa hét vừa lùi "Đừng lại đây, đừng lại đây hãy tha cho ta, ta sẽ kể"

Trần Hàn nhìn hắn hồi lâu rồi nói "Ngươi biết không, phải nói là ngươi rất là ngu khi hợp tác kẻ địch để diệt tộc mình, bây giờ ngươi vẫn chưa biết tại sao đến bây giờ mà tộc trưởng vẫn để cho ngươi tự tung tự tác đến bây giờ"

Long Ứng Huyền nghe rồi ngơ ngác, Trần Hàn ngồi xuống ghế nói tiếp "Tộc trưởng vì sao đến bây giờ vẫn chưa nhường ghế của mình cho người khác, không phải là vì ngươi sao. Thật ra ông ấy đã biết ngươi đã cố ý phản bội từ rất lâu, nhưng để cho ngươi tự kiểm điểm lại bản thân"

"Bây giờ ngươi càng ngày càng trở nên sa đoạ, lúc trước cuộc họp trong tộc là để kiểm tra ngươi thôi và ngươi đã làm cho tộc trưởng phải từ bỏ ngươi, hiện tại đang tìm người kế vị tộc trưởng đời tiếp theo"

Long Ứng Huyền nghe xong thì suy sụp nói "Ta không biết ông ấy nghĩ cho ta nhiều thế, vậy mà lại là 1 bài kiểm tra. Ta thật ngu ngốc mà không nghĩ đến về sau ta lại chính tay mình giết ông ấy, hãy thả ta ra để ta nói lời xin lỗi"

Trần Hàn thở dài nói "Ngươi vẫn đang nói dối, thật sự nghĩ ta và tộc trưởng ngu ngốc đến vậy sao, ông ấy đang ở đây đấy" Long Ứng Thiên xuất hiện với vẻ mặt thất vọng

Long Ứng Huyền nhìn thấy thì hoảng sợ nói "Cha" Long Ứng Thiên không nói gì cũng không thể phủ nhận, dù sao ông cũng nuôi nấng hắn từ nhỏ

Đôi mắt của Long Ứng Thiên có thể nhìn xuyên qua Long Ứng Huyền, tâm tư của hắn là một mảng đen mịt không còn chút ánh sáng nào, ông quay đi rồi nói "Giết nó đi, không cho luân hồi thì càng tốt nếu không kiếp sau nó sẽ làm khổ sinh linh" lão bước đi đầu không ngoảnh lại

Long Ứng Huyền triệt để sụp đổ, ngay sau đó lại nhảy dựng lên điên cuồng hét "Phải đấy, ta chết đi rồi sau này ông cũng chết thôi. Tượng tộc sẽ không tha cho ông đâu. Ta thật muốn chính tay ta giết ông để báo thù cho mẹ ta năm xưa"

Trần Hàn bước vào trại giam liền lấy ra tinh thể ký ức, một hình ảnh hiện ra xuất hiện một người phụ nữ mái tóc xanh dài mượt, đôi mắt đẹp như những ngôi sao, khuôn mặt trẻ đẹp như tuổi đôi mươi, thêm cặp sừng long tộc, nàng là Long Tuyết Lan

Long Tuyết Lan vẻ mặt đầy lo âu nói "Chuyện đến nước này thì Long tộc mãi chẳng bình an được, ta nhận được thông điệp 200 năm sau sẽ có 1 người giúp tộc ta uy phong lẫm liệt như 500 năm trước vậy, bây giờ chàng chỉ có thể giết ta để Long tộc không khỏi bị diệt vong"



Long Ứng Thiên vẻ mặt kiên quyết từ chối nói "Không được, chúng ta phải có cách khác chứ. Nàng không thể chết được, nếu nàng chết thì ta sẽ sống sao" đôi mắt ướt đẫm nhìn Long Tuyết Lan

Long Tuyết Lan đôi mắt dịu dàng lấy tay vuốt ve má lau nước mắt của Long Ứng Thiên nói "Không còn cách nào khác cả, chàng hãy giết ta và hãy hứa với ta rằng sẽ chăm sóc con trai chúng ta thật tốt, hãy cho nó biết là mẹ nó yêu nó rất nhiều, còn nữa nếu ta không còn thì chàng hãy sống thật tốt" trên tay nàng cầm dao găm đưa cho Long Ứng Thiên

Hình ảnh cuối là Long Ứng Thiên tự tay cầm dao đâm vào trái tim của Long Tuyết Lan, hình ảnh kết thúc. Long Ứng Huyền nhìn xong tinh thể hình ảnh thì bật khóc

Trần Hàn nhìn Long Ứng Huyền bây giờ mới lộ cảm xúc thật, điều này khiến Trần Hàn biết được rằng chính mình là người trong tiên tri trong lời của Long Tuyết Lan nói

Lúc trước, Long Ứng Thiên cho Trần Hàn xem thì hắn cũng rất sốc, và hắn cũng biết rằng đôi mắt của Long Tuyết Lan là con mắt tăm tối. Người mang con mắt này sẽ chết sớm năm 25 tuổi

Người sở hữu sẽ mang cho người bên cạnh những xui xẻo dẫn đến diệt tộc, thay vào đó mỗi tối sẽ nhận được tương lai, và chính hắn cũng hiểu tại sao Long Ứng Thiên lại có đôi mắt Tra Hồn Nhãn

Người giết được một người có đôi mắt tăm tối sẽ nhận được đôi mắt khác, tuy vậy đó không phải là cách sỡ hữu những đôi mắt ấy, thay vào đó phải tự tìm hiểu và ngộ ra

Trần Hàn nhìn Long Ứng Huyền bây giờ, nhìn vào nội tâm của hắn thì xuất hiện những mặt quỷ, nếu giết hắn mà không xé linh hồn thì về sau hắn sẽ làm Hồn tu hại người

Trần Hàn không chần chừ thêm liền lấy linh hồn hắn ra như cách hắn làm Tam Liên. Sau một lúc, hắn bước ra gặp Long Ứng Thiên đang đứng chờ ở ngoài

Trần Hàn bình thản nói "Mọi chuyện đã xong, quân của Long Ứng Huyền có 30 người nhưng không phải trong tộc, hiện giờ bọn chúng đang ở một hang động tu luyện" thấy Long Ứng Thiên không phản ứng nhiều liền nói tiếp

"Ngài sẽ không biết được tên Long Ứng Huyền này điên rồ cỡ nào" Trần Hàn lấy tinh thể ký ức từ Long Ứng Huyền đi ra cho Long Ứng Thiên xem

Hình ảnh xuất hiện, đồng bọn của Long Ứng Huyền và hắn đang thôn phệ các tộc khác và tế máu của họ tăng tu vi của bọn hắn



Trần Hàn bóp nát tinh thể ký ức liền tức giận nói " Tu vi bọn chúng là Pháp Hồn kỳ Nhị mệnh rồi, bây giờ bọn chúng đợi Long Ứng Huyền kêu gọi thì bọn chúng sẽ tấn công"

Long Ứng Thiên mặt nghẹn ngào nói "Xin lỗi Tuyết Lan, ta đã không hoàn thành trách nhiệm của 1 người cha" đang khóc thì có bàn tay nhẹ nhàng chạm vào vai của lão

Long Ứng Thiên cảm nhận được cảm giác quen thuộc liền ngưng khóc, vẻ mặt đầy nghiêm nghị quay qua nói "Khi nào kế hoạch tiếp theo bắt đầu"

Trần Hàn cười rồi nói "Sẽ bắt đầu ngay đêm nay, theo ký ức của Long Ứng Huyền thì Tượng tộc đã biết Long tộc có những cách thức chiến đấu nào, dựa vào đấy chúng ta sẽ dụ bọn hắn"

Long Ứng Thiên nhìn Trần Hàn rồi hỏi "Liệu Tượng Lai Khắc có đến và kế hoạch sẽ thất bại"

Trần Hàn ung dung nói "Không, hắn sẽ không. Hắn sẽ đến Long tộc để đánh, ngài ở nhà thì dễ phòng thủ. Hắn sẽ đề phòng và rời đi vì bây giờ vẫn chưa là lúc bọn chúng động thủ với Long tộc"

Long Ứng Thiên thấy kế hoạch này của Trần Hàn làm lão cảm thán không thôi, tuy vậy xem kế hoạch có đúng lời hắn nói không, nếu đúng thì sẽ bội phục Trần Hàn sát đất

Tối đến, Trần Hàn thay đổi giọng thành Long Ứng Huyền gửi truyền âm phù đến Tượng Lai Khắc, nơi mà Long tộc sẽ đến đánh là Ưng tộc với đội hình Khống chế, Chưởng khống, Sát thủ

Truyền âm phù đã đến tay Tượng Lai Khắc, hắn đã đọc nhưng dòng sau khiến hắn suy nghĩ "Không thấy tộc trưởng ở trong phòng cũng không rõ đi đâu"

Tượng Lai Khắc ném suy nghĩ của hắn cho quân sự của hắn là Tượng Vô Phong để xem thế nào

Tượng Vô Phong suy nghĩ rồi vẽ ra bàn cờ trong đầu của hắn, các thế cục đều hiện ra trong đầu hắn, sau một hồi thì hắn bừng tỉnh mà nói "theo lời tên Long Ứng Huyền thì hắn không rõ là tộc trưởng đi đâu, nhưng khả năng là lão vẫn còn trong tộc vẫn đề phòng chúng ta công phá, tuy vậy chúng ta vẫn nên đến đó"

Tượng Lai Khắc bất ngờ hỏi "Nếu biết hắn vẫn ở trong tộc thì sao ta vẫn đến, sao ta không đến Ưng tộc hỗ trợ để diệt đám lâu la kia"

Tượng Vô Phong nhanh nói "Có 2 việc cần làm là xem thử tình trạng tu vi bây giờ của Long Ứng Thiên như thế nào, chuyện thứ 2 là dễ dàng khống chế đám tộc phía sau, bọn chúng càng giảm lực lượng thì sẽ tốt cho ta" Tượng Lai Khắc nghe thì phấn khởi và thích kế này của quân sự
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.