Chương trước
Chương sau
Thời gian qua gần nửa năm, Trần Hàn đang đứng trên đầu cổng thành hiên ngang ( Phải time skip éo có gì để viết nữa rồi=))

Trước mặt hắn là dàn đội quân hùng hậu,200 ngàn lính Nguyên Thần viên mãn, 400 ngàn lính Đại Thần Nhất tầng đến Ngũ tầng

Bên cạnh những binh lính có 2 ngàn lính Chú Phù Các tu vi Nguyên Anh nhất tầng, và 20 Trận Pháp sư đi theo bảo hộ

Sau lưng Trần Hàn có Tam đại hộ vệ của Hoàng Đế là Lôi Quang Thiên, Long Uẩn và Uyên Hạc với tu vi Thần Hồn Lục Tầng từ tiểu thành đến viên mãn

11 người bạn của Trần Hàn là 11 đội Trưởng tu vi Đại Thần Cửu tầng tiểu thành, bên cạnh Trần Hàn là Hoạ Hồ ( cửu hồ ly) tu vi Đại Thần viên mãn mà hắn tu vi đã đạt đến Đại Thần Thất tầng rồi

Trần Hàn mặt đầy nghiêm nghị hét lớn “Mọi người sẵn sàng chưa”

“Sẵn sàng” mọi người đồng thanh hét

Trần Hàn tiếp tục hét “Đây là chiến tranh mọi người có sợ không”

“Không thưa ngài”

Trần Hàn mặt vẫn nghiêm nghị nói lớn “Đây là trận chiến 1 đi không trở về, ta cần mọi người tập trung trong trận chiến và không có bất cứ hành động mất tập trung nào nghe chưa”

“Rõ thưa ngài”

Trần Hàn với khí thế hào nhoáng giơ kiếm lên hét “Chúng ta sẽ chiến thắng!”

“Chiến thắng!!!”

“Chiến thắng”

Mọi người ở dưới đều có khí thế đồng thanh hét vừa giơ kiếm vừa hét

Trần Hàn liền vung tay xuất hiện 20 tàu chiến trên trời, mỗi tàu chứa được hơn 30 ngàn lính, to và bắc mắc. Có những khẩu pháo nổ đặc biệt chui ra nhìn như những chiếc tàu hải tặc

“Nào chúng ta đi thôi, tiến về Đại Lục phía Bắc” Trần Hàn nhảy lên thuyền nói

“Rõ thưa Võ Vương” mọi người đều lên thuyền, ai nấy đều vẻ mặt lo âu và hồi hộp

Lôi Quang Thiên nhìn những đám lính như vậy không khỏi nhắc nhở “Này các ngươi vẻ mặt gì đấy, chiến tranh đâu phải lần đầu, nếu như chuyện này chưa thể từ bỏ suy nghĩ thì làm sao chiến đấu được”

Lôi Quang ngồi trên đỉnh tàu nói “Đáng ra chiến tranh đã kéo dài từ 100 năm trước cho tới giờ rồi, vì có hiệp ước hoà bình trăm năm nên các ngươi mới sống thoải mái như bây giờ, phấn chấn lên nếu các ngươi không giết chết thì các ngươi sẽ là người chết, nghe rõ chưa”

“Rõ thưa ngài” đám người hét lớn, bắt đầu im bặt đi rồi bình tĩnh trở lại, Trần Hàn nghe chỉ cười nhẹ rồi điều khiển thuyền bay đi

Trôi qua 6 tiếng, những thuyền bay đã đến Hoàng Cung của Đại Lục Phía Bắc, Trần Hàn nhìn Hoàng Cung rồi quay qua nói

“Mọi người xông lên” theo chỉ thị của Trần Hàn thì những binh lính bay từ trên thuyền xuống

Bên trong Hoàng Cung, Lãnh Vô Thường đang sắc mặt khó coi giải quyết vấn đề về giấy tờ, hắn không ngờ khi Hoàng Đế để lại nhiều giấy tờ như vậy trước khi đi

“Tình hình xây dựng mới ổn định, sao đống giấy này lại nhiều thế” hắn đập bàn quát tháo

Một tên lính chạy vào phòng của Lãnh Vô Thường liền nói “Bẩm báo đại nhân, Hoàng Cung đang xảy ra đại chuyện”

Lãnh Vô Thường ánh mắt đỏ thẫm,mặt nổi gân lên một tay hất hết đống giấy tờ liền nói “Có chuyện gì”

Uỳnh Uỳnh

Bỗng nghe thấy tiếng nổ hắn liền chạy ra ngoài, sắc mặt Lãnh Vô Thường đột nhiên khó coi không chịu được mà hét “Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy”

Cảnh tượng trước mặt hắn những chém giết lẫn nhau, không chỉ trước mặt mà còn xung quanh những toà nhà đang đổ nát

Hắn nhìn đằng xa thấy những chiếc thuyền to lớn,hắn không thể nghĩ gì nhiều trong tình huống này

“Này Lãnh Vô Thường, ngạc nhiên không”

Lãnh Vô Thường nghe theo tiếng nói cho ánh mắt nhìn về phía đó, hắn nhìn đạo ảnh quen thuộc rồi hét lớn lên “LÔI QUANG THIÊN”

Trần Hàn nhìn 3 hộ vệ rồi nói “Ngài Long Uẩn và Uyên Hạc hãy ở đây bảo vệ mọi người tùy trường hợp xấu xảy ra, tôi và ngài Lôi Quang Thiên sẽ mang Lãnh Vô Thường đi nơi khác để chiến đấu” Long Uẩn và Uyên Hạc gật đầu

Trần Hàn cũng để một ảnh phân thân ở lại rồi hắn cùng Lôi Quang Thiên bay đến chỗ Lãnh Vô Thường,Lôi Quang Thiên phấn khích bay đến nhanh nói

“Lâu rồi không gặp Lãnh Vô Thường”

Lãnh Vô Thường kết ấn đánh về chỗ Lôi Quang Thiên, một cầu quang màu đen to bằng hắn rồi bắn về Lôi Quang Thiên

Trần Hàn vừa bay vừa kết ấn cho 3 người dịch chuyển đi, mà Lôi Quang Thiên chỉ tạo màng lôi bao quanh người hắn để phẩy cái cầu quang đang đến kia

Lãnh Vô Thường ngạc nhiên nghĩ “Cái gì, phẩy nhẹ vậy thôi sao lúc trước hắn chỉ đỡ thôi mà” hắn kết ấn thêm nhưng lại thấy bản thân hắn đang bao bọc linh lực kỳ lạ

Lãnh Vô Thường nhìn lại 2 người đang bay đến rồi nhìn quanh xem những người còn lại, hắn bật cười rồi quay qua nói người bên cạnh “Ta chuẩn bị đi rồi, hãy chạy vào mật thất kêu bọn họ đến đây” sau đó vụt mất

Họ được dịch chuyển đến nơi có những ngọn núi nhấp nhô cao thấp, Lãnh Vô Thường bình tĩnh nhìn Lôi Quang Thiên và Trần Hàn

Lãnh Vô Thường tháo mắt kính xuống, hắn vuốt mái tóc lên,con ngươi từ màu xanh qua màu đen,quần áo màu xám trên người hắn cũng đổi qua màu đen

Lãnh Vô Thường hắc hoá nhìn 2 người bình tĩnh nói “Chuyện hôm nay ta không thể ngờ tới thật, nhưng cũng có thứ các ngươi không thể ngờ tới” tu vi của hắn lên Thần Hồn tam tầng

Trần Hàn và Lôi Quang Thiên bình thản nhìn Lãnh Vô Thường, mà bên Lãnh Vô Thường cũng bất ngờ trước trạng thái của hai người này liền hỏi

“Hai ngươi không có gì ngạc nhiên sao” Trần Hàn cùng Lôi Quang Thiên không đáp lại khiến hắn bẽ mặt

Lãnh Vô Thường cũng không nói gì,hắn cười tà dị trên tay cầm đoá sen băng tuyết cho Lôi Quang Thiên và Trần Hàn xem

Lôi Quang Thiên nhìn đoá sen thì tức giận nói “Đây là Băng Tiên Sen của Băng Vương mà, ngươi làm sao mà có nó”

Lãnh Vô Thường vẫn cười tà dị cánh tay còn lại giơ lên một khải giáp vàng óng bao quanh bàn tay hắn, Lãnh Vô Thường cười tà nói “Nhìn xem có quen không”

Trần Hàn nhìn phát thì chợt bất ngờ lên tiếng “Là của Quyền Vương, găng tay là của hắn”

Lãnh Vô Thường ném Băng Tiên Sen vào chỗ Trần Hàn nói “Đúng rồi đấy, ta đã tế bọn chúng để lấy nó bây giờ hãy xem uy lực của ta đây”

Lôi Quang Thiên bao bọc giáp bằng Lôi sau đó bắn chưởng cầu lôi về Băng Tiên Sen. Trần Hàn cảm nhận khác thường liền nhanh nhảy ra chỗ đó

Trần Hàn vội nói “Không được đâu, nó là Tiên Bảo đấy ngài mau nhảy ra khỏi đó” Lôi Quang Thiên bất chợt nghe theo rồi nhảy ra

Lãnh Vô Thường quay ánh mắt tà dị quay Trần Hàn không khỏi nghĩ thầm “Tên này là ai làm sao hắn biết đây là Tiên Bảo”

Băng Tiên Sen liền phá chiêu của Lôi Quang Thiên rồi đâm vào chỗ đứng khi nãy của họ, trong giây lát cả ngọn núi bị phá hủy

Lôi Quang Thiên sợ hãi nói “Đây là Tiên Bảo sao, uy lực lớn như vậy à”

Trần Hàn lắc đầu nói “Đây đáng lẽ là Linh Bảo, nhưng tà dị là nó lại lên Tiên Bảo Sơ cấp, sức mạnh nó rất khác thường, tôi cũng không hiểu rõ”

Họ đang trò chuyện với nhau thì Lãnh Vô Thường bất ngờ lao lên đấm đến Lôi Quang Thiên,may là giáp Lôi bao bọc nên Lôi Quang Thiên không sao

Lãnh Vô Thường rất bất ngờ nói “Làm sao có thể, ta đây là Thần Hồn tam tầng lại không thể phá hủy được lớp giáp này” hắn lại giáng quyền vào Lôi Quang Thiên

Lôi Quang Thiên lại nhận đòn nhưng hơi nhói trên người, Trần Hàn nhìn cũng cảm giác kỳ lạ về Găng tay của Lãnh Vô Thường đang đeo

Lãnh Vô Thường tiếp tục giáng quyền nhưng lần này Lôi Quang Thiên lại giáng quyền, cả hai quyền chạm vào nhau tạo xung kích lưỡi dao nhọn. Xung kích tới đâu chém đôi vật thể đến đó
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.