- Đa tạ Tiêu huynh đã để ta cáo mượn oai hùm!
Ra khỏi lều trại Ngô Minh chắp tay hành lễ.
- Đều là huynh đệ một nhà cả, nói lời khách khí thế làm gì!
Tiêu Cực Độ cũng cười cười.
Bàn về phẩm cấp hắn chỉ là tòng cửu phẩm, còn thấp hơn cả Ngô Minh. Thế nhưng có một số thời điểm không thể tính như vậy.
Tiêu Cực Độ là nha tướng thân binh ngày đêm theo hầu đô chỉ huy sứ Lưu Kiệt, quan hệ mật thiết, được tin cậy vô cùng.
Mà Lưu Kiệt lại là chủ nhân của Tân Sơn đô, là cấp trên của cấp trên của Tấn Cương. Hai người cách nhau hai phẩm bốn cấp, là một khoảng cách giống như một trời một vực vậy.
Nếu như động đến Tiêu Cực Độ, hắn thỉnh thoảng lại dèm pha vài câu thì cũng vô cùng phiền phức.
- Có điều kẻ này hình như đã ghi thù ngươi rồi. Có cần ta giúp ngươi chạy chọt để chuyển qua nơi khác không? Tiêu Cực Độ đè thấp giọng hỏi.
- Không cần!
Nhớ lại cảnh tượng gặp mặt vừa rồi, Ngô Minh lại lạnh lùng cười.
Vận khí của quan chức từ đâu mà tới? Một phần đến từ thể chế cấp trên ban thưởng cho. Một phần lại là do thuộc hạ cống hiến.
Vừa rồi hắn nhìn khí tượng của tên doanh trưởng kia cũng chỉ bình thường mà thôi.
Thậm chí là cấp trên trực tiếp, mỗi ngày hắn đều phải phân ra một ít khí bị mình hút mất.
Thế nhưng mình lại có đạo thuật phòng thân, khẩu quyết để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-than-quat-khoi/2855862/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.