- Ta đương nhiên biết rõ!
Trong mắt Ngô Tinh phát ra tia sáng long lanh: "Lòng ta mơ hồ có cảm giác, lần này chính là kiếp nạn trên con đường tu hành của mình!"
Sau đó lập tức lạnh lùng cười: "Cho dù gặp trở ngại thì sao chứ? Tự mình một kiếm chém đứt là được!"
Vừa dứt lời, từ chân trời truyền đến tiếng sấm rền vang.
Gió tuyết bên ngoài như ngưng tụ lại, nữ quan trong phòng tóc mây bồng bềnh, tư thái yểu điệu, thấp thoáng dáng vẻ thiên tiên thoát tục khiến Ngô Minh cũng không khỏi ngẩn người trong tích tắc.
- Hội Long Môn này rốt cục là cái gì?
Ngô Minh nói xong mới chợt nhận ra mình đang thất lễ, lập tức tằng hắng một tiếng rồi chuyển chủ đề.
- Hội Long Môn...
Nét ửng đỏ xẹt qua trên mặt Ngô Tinh rồi biến mất, nghĩ một lúc rồi nói: "Đệ cũng biết quận Sở Phượng của chúng ta có một con sông tên là Nộ Long, trải dài ba trăm dặm, hội họp với mạch nước của quận Sở Phượng rồi cuối cùng chảy ra biển lớn phải không?"
- Có nghe nói sơ qua...
Ngô Minh xấu hổ, tên công tử bột lúc trước chẳng biết tí gì về địa lý nhưng lại từng nghe tên con sông Nộ Long này.
- Sông Nộ Long này là một nhánh của long mạch lớn Thiên Hà ở nước ta, sức nước khi chảy qua eo Long Môn thì đột nhiên chậm lại, bởi vậy mới có thể tạo phúc cho vạn dân... Chỉ có điều trăm năm về trước con sông Nộ Long này vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-than-quat-khoi/2855840/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.