Vừa nghe câu hỏi của cậu những người khác đều đồng loạt nhìn sang, hai người từ lúc vào nhà ăn đến giờ vẫn run rẩy lo sợ, sau khi nghe câu hỏi liền lắp bắp.
“Bình tĩnh, từ từ nói.” Long an ủi.
“Tôi, tôi là Jes, cô ấy là Anna, người còn lại trong nhóm chúng tôi là Ji, nhưng mà, nhưng mà anh ấy đã chết.” Nói đến đây Jes ôm cả người không ngừng run rẩy.
“Chuyện gì xảy ra.” Long hỏi.
Anna nhìn Jes rồi nức nở nói “Không biết, chúng tôi không biết, chỉ là khi chúng tôi tỉnh dậy đã thấy Ji chết rồi.”
“Cô có thể kể lại tường tận không.” Ngọc Quan nhẹ nhàng hỏi.
“Được.” Anna gật đầu sau đó kể lại.
Ngay hôm qua sau khi trời vừa sập tối ba người liền trở về phòng, căn phòng nằm ở dãy trái căn thứ nhất, vừa đi vào liền đóng cửa lại, trong căn phòng có hai cái giường, bởi vì Anna là con gái nên được ngủ riêng một cái, còn Jes cùng Ji thì chen chúc với nhau. Sau khi chia nhau xong, Ji liền bắt đầu tổng hợp lại các điểm khả nghi trong toà lâu đài này, chỉ một chủ đề mà nói đến khuya, ba người liền quyết định dừng lại mà nằm xuống ngủ, nhưng không nằm được bao lâu liền nghe được tiếng gõ cửa, bốn tiếng gõ đầy nhịp điệu, Ji bực mình định ngồi dậy mở cửa nhưng Anna đã chặn lại, trong một câu nói nhân gian, khi tiếng cửa vang lên ba tiếng thì chính là người rõ nhưng bốn tiếng thì chắc chắn không phải người, mặc dù chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-than-khong-muon-choi-nua/3358120/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.