Năm mươi ba, măn mươi bốn, càng đếm mồ hôi trên trán Mạnh Luân càng nhiều, bọn họ chạy hơn mười phút rồi nhưng lại chẳng thầ đường ra, tim bọn họ càng lúc càng đập dữ dội.
Năm mươi sáu, năm mươi bảy, khi cảm giác tuyệt vọng tỏa ra trong không khí thì bọn họ nhìn thấy phía trước có một luồn ánh sáng yếu ớt, Mạnh Luân liền nhanh chóng tăng nhanh tốc độ, anh cũng không quên nói lớn cho Túc Nhan nghe thấy “Tăng tốc, chúng ta phải nhanh hơn.”
Nhưng dù bọn họ có tăng nhanh tốc độ, chạy nhanh thế nào cũng không thể ngăn được kim đồng hồ quay, cuối cùng kim động hồ cũng chỉ vào số năm, Mạnh Luân cùng Trần Dương vừa chạm đến rìa của rừng tre, chỉ còn một bước chân nữa bọn họ liền có thể chạy hẳn ra bên ngoài, nhưng, Túc Nhan chạy phía sau bọn họ vẫn còn nằm bên trong sự âm u của rừng tre, cô chỉ được một chút ánh sáng của bên ngoài chiếu vào người.
Đúng lúc này cô nhìn thấy Mạnh Luân cùng Trần Dương đã chạy hẳn ra ngoài khu rừng thì bỗng nhiên có thứ gì đó quấn vào cổ chân cô rồi kéo cô về sau, sức mạnh của nó khiến cô mất đà mà ngã mạnh xuống đất.
“A” Sự đau đớn bỗng nhiên ập đến khiến cô Túc Nhan không chịu được mà hét lớn, sỏi đá dưới đất cứa vào hai cánh tay cô tạo ra một vế thương khá dày còn rướm cả máu, không để cô kịp phản ứng thứ quấn lấy chân cô bắt đầu dùng lực từ từ kéo cô vào lại trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-than-khong-muon-choi-nua/2697831/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.