“Từ xa xưa, khi tất thảy hỗn độn đều chỉ là một mảnh hoang tàn, khi ngay cả ta và ngươi đều chưa được khai sinh, có những Cổ Thần xưng vương xưng bá, chiến tranh liên miên, dân chúng lầm than, tất thảy đều bởi cái dục vọng cá nhân của những tên Cổ Thần ấy.” Ngọc Hoàng nói ra.
“ Ngọc Hoàng, ngươi tại sao tự nhiên muốn hồi tưởng như vậy ??” Nam Tào hỏi trong khó hiểu.
“Hôm nay ngươi đã được gặp Lưu Phàm rồi, hắn ta chính là kẻ mang Tịch Thần hệ thống, đúng không ??” Ngọc Hoàng hỏi.
“Bẩm, đúng.”
“Từ ngàn xưa, khi vạn giới còn mới khai sinh, tất thảy đều bị Cổ Thần thống trị, nhưng, các vị Vạn Giới Chi Chủ căn bản không thể để như vậy, và ở mỗi thế giới, họ tạo ra một kẻ với danh xưng Tịch Thần, chính là kẻ ngang tàng nhất, tàn nhẫn nhất và dơ bẩn nhất, mục đích là để thanh lọc Chư Thần. Bọn hắn cũng được treo thưởng như vậy, giết một thần, tăng tu vi, giết hai thần, lại tăng tu vi...đến khi ta tạo ra Tịch Thần hệ thống, ấy là phỏng theo phương pháp tặng quà ấy.” Ngọc Hoàng nói.
“Tức là...Lưu Phàm thực chất là một thứ công cụ mang tên Tịch Thần ??” Nam Tào sửng sốt.
“Nói vậy không hẳn là sai, hắn đúng là thứ công cụ của ta để quản lý chư thần, và hắn biết rõ điều đó, hắn cũng chấp nhận điều đó. Lưu Phàm đã nhận nhiệm vụ đầu tiên với danh xưng là Tịch Thần, ấy là thanh lọc Zeus, cũng là có không ít liên quan đến hắn.” Ngọc Hoàng thở dài.
“Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-thach-su/1706661/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.