Chương trước
Chương sau
“ Hội trưởng, đại ma đầu đang một mình đối chiến với địch nhân !!!” Mục Tiểu Miên đã bắt kịp đội 1 vị trí, hớt hải nói ra.
“ Lưu sư đệ gặp nạn, đối thủ thế nào ??” Ngô Hoành Văn lo lắng lộ ra tận mặt.
“ Hắn có khả năng điều động một biển không giết hết Tịnh Huyết Yêu, tất cả đội 2 liên thủ còn giết không nổi, đại ma đầu không có khả năng chống đỡ !!” Mục Tiểu Miên hai mắt ngấn lệ.
“ Mục sư tỉ, ta tin Phàm ca sẽ ổn, hắn ngay cả Sơn Thần còn dám trêu vào.” Hi Thanh Trác nói.
“ Cái gì Sơn Thần ??” Mục Tiểu Miên bối rối hỏi.
“ À không, nói chung là hắn không sao, Hỏa Tự vẫn còn ở ta trên vai yên ổn, hai bên có linh hồn khế ước, nếu Phàm ca có chuyện hẳn là Hỏa Tự đã lên cơn điên.” Hi Thanh Trác cười cười cho qua chuyện.
“ Nói chung là cắt lấy một đội cường giả, ta suất lĩnh đi cứu hắn !!” Mục Tiểu Miên cực kì khẩn trương dáng điệu.
“ Ác nữ, trả ta Thần Khí !!” Một đạo âm thanh ngay lúc đó vang lên.
“ Đại ma đầu, ngươi thật sự không sao a !!!”
“ Nhanh trả ta Thần Khí !!” Lưu Phàm thân không có lấy một vết xước, từng bước từng bước lười biếng đi, cảm giác như chỉ cần có một tấm lót rơm hắn liền có thể ngay lập tức lăn ra ngủ vậy.
“ Huynh đệ như gì !” Lưu Phàm liếc Hỏa Tự, nói.
“ Khà khà, hệ thống báo ta đừng mất công đến vướng chân ngươi, ta không đến liền tốt.” Hỏa Tự rung rung chân nhỏ, nói
“ Hệ thống như gì !”
[ Đinh ! Bản hệ thống nhưng là vừa cứu kí chủ một mạng !! ]
“ Thần Khí như gì, bỏ chủ theo gái.” Lưu Phàm quay sang nói mấy món này Ám hệ khí cụ.
Bỗng, hắn trước mắt hiện ra một bảng thông báo, có chút để Lưu Phàm mộng đến không thể tin.
“Ám Tước Đấu Bồng, Ám Tước Thủ Khải, Ám Tước Cước Khải, Ám Tước Thân Khải, Ám Tước Ngoa Khải do được hiến tế bằng thiếu nữ giọt nước mắt đầu tiên cho nam nhân, liền xảy ra dung hợp sự tình, toàn bộ hợp thành Vô Ảnh Bào, diệu dụng: cực kì linh hoạt, có mang theo linh tính một lòng vì chủ, có thể biến thành dạng thu nhỏ cất bên người !”
Lưu Phàm có chút buồn cười, ác nữ vì hắn mà rơi lệ ??
“ Ác nữ, nói thế nào nhỉ...cảm tạ ngươi đã vì ta mà đổ lệ...” Lưu Phàm làm một cái lấy lệ cảm ơn.
“Đại ma đầu, ngươi nói nhảm gì thế, ở đây ai thấy ta rơi lệ !!” Mục Tiểu Miên gồng mình cãi.
Mọi người xung quanh bất giác yên lặng, lúc này hóng chuyện thật là hợp lý, căn bản không ai nên can dự.
“ 5 cái Thần Khí nhận được linh tính là nhờ có ngươi tinh lệ, ta cảm tạ là vì thứ ấy, không phải vì cái ngươi đang nghĩ !!!” Lưu Phàm đáp.
“ Vô cảm thực dụng !!”
“ Không phải ngươi không muốn nhắc đến vấn đề ấy à, giờ lại mắng ta vô cảm thực dụng ??” Lưu Phàm bày ra vô lý bộ mặt.
Ngô Hoành Văn bộ mặt lúc này kiểu ‘đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời’.
Hi Thanh Trác bộ mặt kiểu ‘Phàm ca, ngươi im mồm nhường nàng cho qua chuyện’.
Học viên bộ mặt kiểu ‘hội trưởng, Hi sư đệ, hai ngươi để im cho sự tình suy diễn !’.
— QUẢNG CÁO —
“ Ta mệt rồi, kéo về thôi, ngày mai còn phải bán thu hoạch lịch luyện đấy !” Lưu Phàm phẩy phẩy tay đổi chủ đề.
“ Lưu sư đệ, tất cả theo ngươi !!!” Ngô Hoành Văn nói ra.
...
Làm thế nào để tăng điểm tín ngưỡng, ấy là Lưu Phàm lúc này băn khoăn.
“ Chỉ cần là người được yêu mến…” Hắn trầm tư nhắc lại.
“ Phàm ca, ngươi đang nghĩ gì ??” Hi Thanh Trác ngồi cạnh Lưu Phàm trên xe ngựa, hỏi.
“ À, ta đang nghĩ xem làm thế nào để có tiếng tốt !” Lưu Phàm nói ra.
“ Không phải ngươi có cơ hội rồi sao ??” Hi Thanh Trác nở một cái bí hiển nụ cười.
“ Trác Tử, ngươi đừng có câu giờ !!” Lưu Phàm sốt ruột nói.
“ Ai nha, người ta thường nói, nữ nhân là có 1 nói thành 10, chung quy ý nói các nàng đều có khả năng lan truyền câu chuyện rất tốt, ngươi hãy nhằm điểm ấy đánh vào !” Hi Thanh Trác đáp.
“ Rõ ràng đi !!”
“ Ngươi còn nhớ nữ học viên bị Tịnh Huyết Thú hút máu không, nhờ ngươi đan dược mà giữ lại được mạng nhỏ, bây giờ hãy như thế này diễn: Ngươi xuống dưới xe đằng sau, ở cửa khoang xe gõ gõ vài cái cho thanh lịch, sau đó được đồng ý liền bước vào, nói nói vài câu kiểu như ‘vì ta sơ suất mà ngươi mới bị thương, chân thành xin lỗi’.
Khà, tưởng tượng mà xem, các cái khác nữ học viên trong xe mắt sẽ như phát sáng, một bộ ưa thích loại có trách nhiệm nam nhân như vậy, về sau sẽ truyền ra toàn bộ học viện, ngươi không được tiếng tốt mới là lạ !!!” Hi Thanh Trác hiến kế.
“ Ngươi vì sao hết lần này đến lần khác hiểu nữ nhân tâm lý ??” Lưu Phàm khó hiểu hỏi.
“ C-Chỉ là kinh nghiệm đời sống a !!” Hi Thanh Trác đỏ mặt, bối rối đáp.
“Ày, bỏ qua, nếu như các nàng coi đó là tỏ tình thì sao ??” Lưu Phàm lo lắng.
Nếu như vậy thật, e rằng sẽ mang tiếng là một cái xú nam nhân !!
“ Ngươi cứ yên tâm, chuẩn bị có bình phong đỡ gió cho ngươi xuất hiện.” Hi Thanh Trác đáp.
“ Đại ma đầu, Trác Tử, hai ngươi nói cái gì sự tình mà bí hiểm thế !!?” Mục Tiểu Miên xổ ra hỏi.
Lưu Phàm:…
Hắn mặt như viết chữ ‘cái này ác nữ là bình phong ?’.
Hi Thanh Trác che miệng, khoé môi nhấc lên, khẽ một cái gật đầu.
“ Ác nữ, đi với ta một chuyến.” Lưu Phàm nói ra.
“ Đại ma đầu, đi đâu ??” Mục Tiểu Miên trực tiếp hỏi.
“ Đi thăm bệnh.” Hắn đáp cụt lủn, hoàn toàn là sợ dính đến Mục Tiểu Miên.
Hai cái to mồm nhất nhân vật đã đi, trong xe còn lại Hi Thanh Trác ngồi một góc, mặt lộ ra vẻ khó coi, khẽ thì thầm:
“ Phàm ca, tương lai thật mù mịt a…”
— QUẢNG CÁO —

Tình huống chuẩn xác là như Hi Thanh Trác dự đoán, toàn bộ nữ học viên ở đấy nét mặt đều hết sức dễ chịu, nhưng, có cái kia ác nữ Mục Tiểu Miên liền dễ dàng trấn áp, không ai dám ho he.
“ Đại ma đầu, ngươi cũng có lương tâm a !!” Mục Tiểu Miên tại rời đi thời điểm nói.
“ Khụ khụ, ta là một con người rất có từ tâm đấy !!” Lưu Phàm nhăn mặt nói.
Hắn cũng bất ngờ, Hào Quang Chi Thần cảm giác như không có ảnh hưởng lên Mục Tiểu Miên, nàng đối với hắn là liên tục xúc phạm, không có chút nào tôn kính !
Ngay cả Ngô Hoành Văn đều chịu ảnh hưởng, có thể tuỳ ý nghe Lưu Phàm kế hoạch.
Chuyện lạ !!
“ Giám định !!” Lưu Phàm thi triển lên Mục Tiểu Miên thân thể.
“ Ngươi nhìn cái gì !!” Nàng bối rối nói ra.
“ Ngươi biết ngươi thiên phú không ??” Lưu Phàm ngắt lời nàng, hỏi.
“ Ta được cho là không có thiên phú.” Mục Tiểu Miên mặt sầm lại, nói.
“ Sai rồi, ác nữ, ngươi thiên phú là rất nghịch thiên, chỉ là đang ở ngủ say trạng thái…” Lưu Phàm sắc mặt cực điểm nghiêm trọng nói ra.
“!??!?!” Mục Tiểu Miên nhíu cao lông mày.
“ Phí thức tỉnh, lấy nhẹ 1 ngàn kim.” Lưu Phàm chìa tay.
“ Cho ngươi !!” Mục Tiểu Miên trực tiếp oanh ra 1 ngàn kim.
Lưu Phàm đây biết cỡ này tiền chắc chắn nàng sẽ ném ra, hắn mỗi một ngày thu nhập đều là xấp xỉ 2 ngàn kim, không nói thế này là nhiều.
“ Khà, ngươi thiên phú chính là Âm Dương Vô Giới, có thể đem lực lượng của hai cái đối nghịch Linh Thạch cùng lúc sử dụng và dung hợp !!” Lưu Phàm nói ra.
“ Xàm, đại ma đầu mau trả ta tiền !!” Nàng phảng phất không tin.
Cái cơ bản nhất kiến thức, băng hoả bất dung liền nói cho dung, coi lão nương là đồ ngốc sao ??
Lưu Phàm biết, đến cao hơn tu vi sẽ có một loại thần thông, ấy là dung hợp giữa thập đại nguyên tố để tạo ra cái khác nguyên tố, nhưng, vẫn có một cái bất thành văn luật là không thể dung hợp đối cực thạch.
Băng hoả bất dung…
Thuỷ hoả bất dung…
Ám quang bấy dung…

“ Lên đến Tiên Cấp, ngươi có thể mở ra công năng dung hợp giữa các Linh Thạch, khi ấy liền mới thức tỉnh thiên phú, tuỳ ý dung hợp hai cái thái cực lực lượng !!” Lưu Phàm giải thích.
“ Ta không tin !!!”
“ Hảo, nếu vậy Lưu Phàm này sẽ thề, khi đến Tiên Cấp ngươi không thức tỉnh thiên phú, ta đem trả ngươi 10 vạn kim !!”
— QUẢNG CÁO —
“ Thật ??!?”
“ Thật, trả gấp 100 lần vốn luôn !!”
“ Đại ma đầu mà có lúc cũng biết hào phóng a !” Mục Tiểu Miên trào phúng.
“ Ta làm ăn lương thiện.” Lưu Phàm nghiêm túc đáp.
“Nếu vậy…đó là thề đấy, khi nào đến Tiên Cấp chúng ta sẽ tái ngộ, xem xem kẻ nào đúng kẻ nào sai !!” Mục Tiểu Miên đưa ra ngón tay út.
Lưu Phàm cười, tuy là ác nữ mà vẫn dùng đến cái này ngoắc ngón tay, cũng là có chút dễ thương…
“ Thành tiên tái ngộ !!” Lưu Phàm đáp lại.
...
Một tuần sau, điểm tín ngưỡng của Lưu Phàm đã lên đến 3 ngàn/ 8 ngàn, kế hoạch của Hi Thanh Trác hoạt động rất không tệ.
“ Phàm ca, ngươi mặc bộ này lễ phục đi đâu ??” Hi Thanh Trác hướng Lưu Phàm hỏi, trong mắt lộ ra bất ngờ.
“Ta đến gia nhập thương hội, đăng kí chính mình trở thành một Tiểu Thương Gia !!” Lưu Phàm nói ra, ưỡn ngực tự hào.
“ Nếu vậy có gì đối với ta giao phó không ??” Hi Thanh Trác cười.
“ Bạch Ngân đang trong thời kì hấp thụ đồ vật mà nằm yên ngủ, nếu thành công thì có thể với tới Siêu Cấp, ngươi ở nhà trông hộ ta liền tốt.” Lưu Phàm đáp.
“Phàm ca, được, đi vui vẻ nha !!”
“ Giao cho ngươi.”
“ Đừng ghé tửu điếm hay thanh lâu !!!”
“ Ta không phải loại như vậy hạ lưu !!”
Lưu Phàm đi đã khuất, Bạch Ngân lờ đờ mắt nhìn, lại quay sang nhìn Hi Thanh Trác, hỏi:
“ Ngươi vì sao phải giấu ??”
“ Ngươi cũng nhìn ra rồi à ??” Hi Thanh Trác cười cợt.
“ Dĩ nhiên ta có thể nhìn ra, hỏi lại, tại sao ngươi giấu hắn ??” Bạch Ngân nghiêm giọng nói.
“ Hửm, dĩ nhiên là ta có chính mình suy tính !” Hi Thanh Trác đáp.
“ Nếu vậy ngươi là ta địch nhân !!” Bạch Ngân yếu nhược nói.
“ Khà, mặc kệ có là địch nhân hay không, lúc này tốt nhất ngươi đừng nói ra, coi như trợ ta một cái ân huệ.” Hi Thanh Trác xoa xoa đầu châu chấu nhỏ, nói.
“ Hừ, đến lúc ngươi quá đà ta sẽ nói với hắn !!” Bạch Ngân lắc lắc người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.