Chương trước
Chương sau
Trúc Thanh Minh sắc mặt tái nhợt, đưa được Lưu Phàm về Trúc Trấn liền ngay lập tức ngã ra, lảo đảo bò trên mặt đất.
Hắn ngụm một ngụm lớn hô hấp, đến giờ vẫn không tin, muốn tự vả một cái kiểm chứng, không có cách nào hiểu được tôn giả hành động.
Trực tiếp cùng Sơn Thần chửi nhau, đã vậy còn là trấn áp không cho Sơn Thần bước ra, chỉ nghe tiếng sau lưng gầm gừ.
Lưu Phàm cười sảng khoái, nhìn lại cái bảng thông tin.
Kí chủ: Lưu Phàm.
Chủng tộc: Tinh Linh Tộc ( Thuỷ Hệ).
Tu vi: Nghệ Cao Cấp (Thuỷ Thạch, Lôi Thạch).
Thiên chức: Nông Thần.
Hệ Thống: Tịch Thần hệ thống, cấp 2, tương tác với thần 6/25 để lên cấp.
Nhiệm vụ: Bảo vệ Trúc Trấn ( trạng thái: đang thực hiện).
Vũ khí: Cốt Kiếp Cung, cấp bậc: Nghệ giai Siêu Khí.
Khà khà, dĩ nhiên còn nhận thêm một cái Thổ Tài Nguyên Gói, Cốt Kiếp Cung do được đẩy đến Tàng Siêu Cấp Lôi Tiễn uy lực, bên trong tự có lột xác quá trình sinh ra, tự thân thăng đến Nghệ Siêu Khí, cũng để Lưu Phàm vô cùng vui vẻ.
Nhưng, bên cạnh đó, lột cái kia Thú Triều xong nhiệm vụ Bảo vệ Trúc Trấn liền hiện ra, lại còn là đang thực hiện, căn bản hắn đoán tiếp đến còn có những cái khác tai nạn, tiếp tục tại nơi này cắm chốt, dù sao hoàn thành nhiệm vụ cũng là một dạng làm việc thiện.
— QUẢNG CÁO —
Lưu Phàm nháy mắt mở ra Thổ Tài Nguyên Gói, vẫn là như cũ mấy cái đồ vật, thêm một tấc vuông Thiên Giới Chi Ruộng, thêm một viên Trung Cấp Thổ Nghệ Thạch, kĩ năng Thổ Sét có thêm một gói, căn bản chưa đủ để làm gì.
Hắn tiến hành thu linh thạch vào linh ước bên trong, đồng thời đặt xuống Thiên Giới Chi Ruông.
“ Hửm, hai miếng Thiên Giới Chi Ruộng nằm cạnh nhau liền tăng một lần tốc độ sinh trưởng, lên thành 11 lần, cơ bản tính thêm thiên chức gia trì, chính là 1100 lần !!”
“ Lão đầu kia đi đâu rồi ??” Hắn giờ mới để ý đến thế giới xung quanh, hỏi.
“ Tôn giả, ta ở đây.” Trúc Thanh Minh hớt hải chạy đến, đơn thuần trông mặt cũng nhận ra đang lo lắng cái gì đó sự tình.
“ Ngươi có chuyện gì cứ nói.” Lưu Phàm tiếp tục muốn nhúng tay cứu vớt cái này Trúc Trấn.
“ Tôn giả, ta nào có dám phiền đến ngài tiếp, mời theo hướng này nghỉ ngơi.” Trúc Thanh Minh xua xua tay, liếm môi khô khốc vì chạy rông thiếu nước, nói.
“ Lưu Phàm ta trước giờ làm việc, không bao giờ có như vậy nửa vời, ngươi cần gì, cứ việc hướng ta nói ra, ta sẽ dốc sức giúp.” Lưu Phàm khoát mạnh tay áo, rung rung giọng nói, tựa như hết sức kiên quyết với bản thân mình.
“ Tôn giả, nếu vậy, lão phu xin mạn phép nhờ.” Trúc Thanh Minh mừng lộ ra tận mặt, nói.
Hắn tự bạo thất bại, căn bản là do quá sức sốc nổi, vừa ngồi xuống đã muốn tự bạo mà không để tâm đến thu hút xung quanh linh khí lại từ trước, giữa quá trình thiếu năng lượng gia trì mà chịu nội thương, lúc này năng lực chính xác là không so ra với Trung Cấp hơn được chút nào.
Chính xác là một cái phế nhân, ít nhất một năm tĩnh dưỡng mới hồi phục được.
“ Ta có nhận một cái nghĩa tử, tên là Trúc Diệt Trùng, vốn là vô cùng chất phác thô sơ tính cách, nào ngờ khi nãy ta quyết ra đi vì nghĩa lớn, hắn ở nhà lấy trưởng thôn quyền hạn mở ra mật thất, lấy khỏi đó một bộ Ma Trùng Chi Khải, làm nên từ vô số côn trùng xác thịt được gia trì, tuy không có năng lực phòng thủ, nhưng, nó có thể triệu hồi ra Phệ Thạch, là một loại vô cùng tàn phá khả năng chi dị thạch.” Trúc Thanh Minh đem toàn bộ sự tình nói ra, vừa nói vừa thấy bản thân chính là một cái phế vật bại não thu nhầm nghĩa tử, căn bản là vô cùng xấu hổ.
— QUẢNG CÁO —
Trúc Diệt Trùng, chính là Khí Ma Tông đệ tử tới nằm vùng, nhẫn nhục mười mấy năm chỉ để chiếm được cái này Ma Trùng Chi Khải từ Trúc Trấn.
Nói như Ngữ Trấn là mang theo đại thư viện của Hoàng Triều, Trúc Trấn lại là chuyên về kiến tạo cấu trúc, bậc cha anh đã mở ra một cái vô cùng tinh xảo mật thất, căn bản chỉ có thôn trưởng ấn cùng hoàng gia ấn mới có thể vào, bên trong là trấn áp nhiều không đếm xuể ma vật tà môn.
Về phần Phệ Thạch, bên cạnh cửu đại nguyên tố đường đường chính chính, có rất nhiều dị thạch được tìm thấy bên trong trời đất, mang trên thân khác biệt năng lực, nhưng, cần có đặc biệt điều kiện mới có thể bộc lộ, như lấy Ma Trùng Chi Khải làm vật dẫn cái loại này.
Phệ Thạch, bất kì cái gì tiếp xúc với nó thần thông đều sẽ bị ăn mòn, hoàn toàn là nghịch thiên !
“ Hắn hiện giờ đang ở đâu ??” Lưu Phàm hỏi.
“ Trên đường tới Ngữ Trấn, nếu như hắn có thể thâm nhập vào đại thư viện, lấy đi bên trong đó cuốn bí thư mang toàn năng thần thông của Phệ Thạch, chính là vô cùng mạnh mẽ, có thể thuấn sát mấy cái trấn liền, không phải là Thú Triều có thể so được.” Trúc Thanh Minh nói ra.
“ Cũng không tệ, lão Ngữ Hướng Thiên căn bản chỉ có hai cái lệnh bài, một cho lão, một cho người khác, hơn nữa chúng đối với lão là vô cùng nghe lệnh, có thể tuỳ chỉnh thời gian cũng có thể huỷ khả năng nhập đại thư viện, cái kia cửa thư viện càng là vô song cứng chắc, Trúc Diệt Trùng không phải kẻ có khả năng oanh mở.” Lưu Phàm bấm cằm nói.
“ Dạ…về phần đó, Trúc Diệt Trùng cũng đã lấy đi một mảnh sơ cua lệnh bài bên trong mật thất, hắn e rằng là vào được đại thư viện.” Trúc Thanh Minh len lén nói ra.
“ Vẹo !!” Lưu Phàm chửi thầm, nhưng, mặt vẫn là duy trì điềm tĩnh.
Kẻ nào não tàn như vậy, đại thư viện lệnh bài liền để chung mật thất với ma vật sau đó dặn hậu bối cẩn thận hai thứ này, đúng nước đi khôn đến không tưởng !!
“ Chúng ta bây giờ đi ngay, căn bản là không thể chậm trễ đại sự !!”
“ Tuân lệnh. ” Trúc Thanh Minh xưng hô đều là vô cùng hèn mọn, cũng bởi Lưu Phàm lúc này quá ư là quan trọng, không thể để y phật ý dù chỉ một chút.
— QUẢNG CÁO —
Nhưng, vấn đề bây giờ chính là, cả hai tên này đều không phải loại có thể trên mặt đất phi hành, muốn tới Ngữ Trấn, chính là nửa ngày đường thời gian.
“ Ngươi có cái gì để tiện di chuyển không ??”
“ Tôn giả, ta có thể mượn một đầu Kị Thú, cưỡi tạm đi qua.” Trúc Thanh Minh lục đục đi lấy đồ.
“ Tốt.” Lưu Phàm đáp.
Không bao lâu ngồi kị thú êm ru, Lưu Phàm cùng lão Trúc Thanh Minh đến được cái này Ngữ Trấn, băng qua ngọn Thần Sơn, Trúc Thanh Minh có chút ngoái lại sợ sợ, cảm giác như tôn giả lại xuống ngựa chửi nhau không chừng.
Lưu Phàm nhưng là sáng nay thử qua rồi, căn bản là vô ích, Trào Phúng Thần chỉ có một lần tác dụng đối với một thần.
Thần Sơn lớn tiếng nói với Lưu Phàm:
“ Tiểu tiên, ta kết giới không ngăn được kẻ kia ăn mòn, hắn đã vào bên trong, còn lại nhờ ngươi !!”
“ Tiểu cái đầu ngươi !!” Lưu Phàm cộc lốc đáp, không chút nào để cho Sơn Thần một cái thể diện.
Ngữ Trấn cổng vào đã đổ sập, đá cứng rắn dựng cổng đều là nham nhở bị gặm, bục ra một lỗ hổng mới không đứng vững mà tan tành rơi.
“ Nghiệt súc này, Lưu Phàm ta không giết ngươi, chính tên ta viết ngược lại !!” Hắn nhìn cảnh trước mắt tang thương, không một cái nhà nào yên ổn không bị gặm, người dân lắm kẻ cũng đều ngã ra mà khóc than, thi thể đếm không hết, lòng bừng lên vô cùng lửa giận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.