Chu Sa quay lại thư viện thông báo một tiếng với Phương Tranh, cô nàng đang vùi đầu trong quyển sách, nói bản thân có chút chuyện phải đi trước. Phương Tranh cảm thấy lúc thi đại học bản thân cũng không chăm chỉ như vậy, vô cùng đáng thương nói, lớp trưởng, còn chưa tìm xong (tài liệu)... Chu Sa cười nói, phải cố lên, tự mình cố gắng, rồi cầm sách vở của mình đi mất. Phương Tranh nhìn bóng lưng của cô, bèn thở dài "phù" một tiếng, bò ra mặt bàn, học giỏi thật tốt, không cần ưu sầu.
Chu Sa đi xe đến nhà Chu Tú Mẫn, Chu Tú Mẫn nói, ở đây ở đây, cậu lên đi, may mà không khó tìm, Chu Sa hỏi người phía dưới địa chỉ rồi tự mình tìm đến tận cửa. Chu Tú Mẫn ở tầng ba, cửa nhà đang mở nhưng không thấy người, Chu Sa cất tiếng gọi mới nhìn thấy cô ấy cầm bình nước khoáng thò đầu ra, "Vào đi!" Chu Sa bước vào, Chu Tú Mẫn chỉ lên chiếc hộp trên bàn trà, "Thử đi", còn bản thân ngồi lên sô-pha bật xem tivi. Chu Sa rút ra hai trăm tệ đưa cho cô ấy, "Cảm ơn!" Chu Tú Mẫn không nhận, "Cậu thử đi đã!"
Chu Sa liền buông sách bút trên tay xuống, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, cô lấy đôi giày ra, đặt xuống chân, cởi giày của mình ra muốn đi thử, ánh mắt Chu Tú Mẫn vừa xem tivi, vừa liếc nhìn cô, hỏi, "Ôi chao, chân cậu làm sao thế?"
Chu Sa đeo đôi giày vải trắng – thô bỉ gọi là "cá cơm trắng – không đeo tất, vừa cởi giày liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2695386/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.