Cuối tháng Mười, đại hội thể thao dành cho tân sinh viên mỗi năm một lần lại oanh oanh liệt liệt diễn ra. Cuộc cạnh tranh giữa các khoa các lớp còn chưa diễn ra, nhưng nước bọt đã phủ kín sân trường. Nghe nói trưởng khoa Khảo cổ cùng trưởng khoa La khoa Kiến trúc, Chu Mỹ Đích và giáo sư Trần môn Thư họa, còn giáo sư Phương khoa Tài chính cùng giáo sư Ngụy khoa Chính trị pháp luật cá với nhau: Ai thua phải cởi truồng chạy hai vòng quanh sân vận động. Hiệu trưởng hung hăng phê bình các đồng chí: Còn ra thể thống gì? Ra thể thống gì hả? Trường chúng ta còn giáo viên nữ cùng các em nữ sinh, muốn chạy, ít nhất cũng phải mặc cái quần lót, khiến đám sinh viên lớp trên há miệng đến xem náo nhiệt.
Chu Mỹ Đích cổ vũ sinh viên lớp Khảo cổ: "Các em thân mến, thời khắc phát huy ưu thế của khoa chúng ta đến rồi."
Đám sinh viên rất hoang mang: Giáo sư, chúng ta có ưu thế gì? Chiều cao ư? Khoa Văn học có rất nhiều "hươu chân dài". Thể lực ư? Kiến trúc quanh năm vất vả, nghe nói câu nói nổi tiếng "Phụ nữ sai bảo đàn ông, đàn ông coi như vật nuôi" xuất phát từ khoa Kiến trúc, rồi sau đó mới trở nên "phổ biến". Linh hoạt à? Những người khoa Quốc họa mới nhanh tay lẹ mắt. Hay cân nặng? Nghe nói một mình Béo có thể đẩy được ba người bọn họ. Hay chân dài chạy nhanh? Ôi, đừng nói nữa, chân ngắn chạy không nổi. Học sinh ưu thương: Giáo sư, thầy nên mua một chiếc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2695366/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.