Sau đó Chu Tú Mẫn đưa ra kết luận: Cậu không phải mẹ tôi, muốn quản tôi có bạn trai hay không sao? Mẹ tôi còn không thèm quản kìa.
Chu Sa líu ríu giải thích: Mình không quản. Lần đầu tiên là vì người ta chân thành nhờ vả, mình không nỡ từ chối, lần thứ hai, đàn anh cũng không nói thẳng, không tính là lỗi của mình.
Chu Tú Mẫn đột nhiên nổi nóng, chính là lỗi của cậu, không thu được tiền công, làm bà mối cái gì chứ?
Chu Sa nhỏ giọng, hiếu kì hỏi: Vậy làm thế nào mới có tiền công?
Chu Tú Mẫn thiếu chút nữa thổ huyết, đừng nhìn bộ dạng thật thà của giày quân đội, có lúc một câu nói của cậu ta sẽ làm đằng ấy nghẹn chết, thật sự giết người không thấy máu. Cô ấy gầm lên: Đi chết đi. Kết thúc chuyện này.
Chu Sa bị Chu Tú Mẫn gầm lên cũng không dám lên tiếng, sau đó hễ có thư tình, mảnh giấy, cô đều không dám chuyển giúp, kiên quyết từ chối: Chu Tú Mẫn không nhận, cậu tự đưa đi. Người ta biết Chu Sa rất dễ thương lượng, bèn cầu xin: Hai người không phải là bạn tốt sao? Cậu nói giúp mình vài câu nhé. Chu Sa chân thành nghĩ cho người ta, sau đó nói: Chu Tú Mẫn nói rồi, không thích người lùn. Khiến người ta bị đả kích còn thảm hơn bị Chu Tú Mẫn xé thư tình ngay trước mặt. Nếu người ta cao, thì sẽ là "Cậu ấy thích người đẹp trai", khiến người ta vừa chạy vừa rơi lệ, nếu vừa cao vừa đẹp trai, "Còn có thành tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2695153/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.