Học kì mới, giáo trình mới, khuôn mặt cũ.
Thứ duy nhất không giống là: Lịch học càng dày, bài tập càng nhiều, áp lực càng lớn.
Nếu học kì trước, thái độ các vị giáo sư với đám học trò chỉ là thả trâu ăn cỏ, đến kì này chính là ép trâu ăn cỏ, và có lẽ rất nhanh nữa sẽ phát triển đến giai đoạn hận không thể nhét đầy cỏ vào bụng đám sinh viên. Rất nhiều sinh viên còn chưa thoát khỏi không khí "thả lỏng", nên có thể cảm nhận rõ rệt cảm giác không khí trong lồng ngực bị rút cạn. Giáo sư Trịnh có một câu có thể hình dung đầy đủ tình trạng hiện tại: Chèo thuyền ngược dòng, không phải người chết thì là ta vong. Chắc chắn là tôi không chết được, nên tôi chờ xem trong các em ai sẽ chết. Sinh viên lớp Khảo cổ tuy sớm đã quen với sự cay nghiệt của cô Trịnh, nhưng quen không đại diện cho việc không có cảm giác. Đám sinh viên u sầu ủ dột như thể thấy được tương lai đen tối không có ngày đêm, những cảnh tượng đẹp đẽ "nhẹ nhàng, vui vẻ, yêu đương, tốt nghiệp" trong mộng đột nhiên vỡ vụn, không sót lại mảnh nào. Khảo cổ, không chỉ nghiên cứu đồ cổ, mà còn nghiên cứu ý chí tinh thần của con người, độ khốc liệt không kém cướp đồ ăn trong miệng hổ là bao – đây là nguyên văn lời của các giáo sư. Mục đích và ý chí của các giáo sư chỉ có: Cố gắng lên, thiếu niên. Đương nhiên, đây là lí giải của sinh viên, thật ra ý các giáo sư có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2695139/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.