Cho nên cô Trịnh lại lần nữa nhìn thấy Oa Oa trong một buổi trưa tháng Mười nắng chiếu gắt gao, trên một con phố náo nhiệt giữa trung tâm thành phố. Cô Trịnh nghĩ tới lần trước gặp mặt ở sân bay, nhăn mày lại. Cô Chương này, tại sao lại xuất hiện ở đây?
Oa Oa đi rất chậm, trên mặt vẫn là nét trắng bệch như người chết là cô gặp lần trước. Trong ánh nắng, cái lạnh lẽo này dường như bình thường hơn một chút, tỉ mỉ quan sát còn có thể thấy được nét ngây thơ của đứa trẻ không cần thiết trên khuôn mặt trắng bệch kia. Oa Oa xinh đẹp, người qua đường đều dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn cô ấy, nhưng nhìn thấy mấy người vệ sĩ cao to lực lưỡng mặc đồ đen từ đầu đến chân lại tự động tự giác tránh xa. Cho nên tuy người đông, nhưng cô ấy vẫn đi rất thong thả, đây là nguyên nhân vì sao cô có thể nhìn một cái là thấy Oa Oa.
Chuyện này cũng không liên quan đến cô, cô chỉ chau mày nhìn mấy cái: Vệ sĩ mua cho Oa Oa một xiên kẹo hồ lô đường, cô ấy mang theo chút kinh ngạc cùng thích thú, nghiêng đầu nghiên cứu, sau đó đặt lên miệng liếm liếm, khóe môi lộ ra một nụ cười nông, nông đến không thể thấy. Sau đó người vệ sĩ bên trái nghe điện thoại, nói với Oa Oa cái gì đó, Oa Oa nhăn mày lại, cũng không làm ra biểu cảm gì, im lặng đi theo vệ sĩ. Hiển nhiên, điện thoại gọi đến ra lệnh không để cô ấy tiếp tục dạo phố.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2694703/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.