Chu Tú Mẫn nhìn hắn vẫn đàng hoàng, nhưng bóng lưng dường như đã già nua đi nhiều, đau lòng chua xót lại nổi lên, nếu hắn nặng lời thêm nửa câu, cô ấy còn có lí do chống đỡ đến cùng, nhưng loại dịu dàng này, khiến tâm can cô ấy làm sao có thể cứng rắn được nữa? Chu Tú Mẫn thao thức tới nửa đêm không ngủ được, đến gần sáng khó khăn lắm mới thiếp đi. Trong mơ cũng không an tâm, đủ các loại day dứt: Khi là khuôn mặt yếu ớt trắng bệch của Chu Kính Thanh nói, anh cả thật sự hỏi đến, anh cũng không thể không nói. Khi là khuôn mặt nghiêm khắc mang theo quá quắt của bà nội, "Mẹ nghĩ tới tương lai của nhà họ Chu này!" Khi thì là dáng vẻ dịu dàng xoa đầu bản thân của Chu Kính Nhân, "Em không phải lo lắng gì cả." Khi thì là tiếng khóc thút thít của mẹ. Và nhiều hơn cả là khuôn mặt của Chu Sa, dịu dàng chăm chú nhìn cô ấy, hứa chắc nịch mình sẽ bảo vệ cậu. Chu Tú Mẫn hoang mang, như ngủ như không lại như tỉnh như mê, chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu, cô ấy giãy giụa tỉnh lại, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Chu Tú Mẫn thở hổn hển, muốn đến nhà vệ sinh rửa mặt mũi cho tỉnh táo, nhưng nhìn thấy ánh mặt trời đã rọi vào phòng, cô ấy ngẩn người ra, đột nhiên nghĩ đến sáng nay có hẹn với Chu Sa, nhanh chóng tìm điện thoại xem giờ. Điện thoại im lặng nằm trên bàn, màn hình hiển thị mười rưỡi, có năm cuộc gọi nhỡ, đều là của Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2694691/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.