Cô Trịnh tự nhận không phải là người lương thiện, sẽ không mềm lòng với bất kì ai, nhưng có thể cứu, tuyệt đối sẽ không thấy chết không cứu, tiên quyết là phải có cách, hết cách, vậy chẳng biết làm thế nào. Nhưng, loại nhiệt tình với Oa Oa, thật sự là lần đầu tiên. Cô trở về từ Mẫn Xuyên, chuyện đầu tiên khi về nhà là kiểm tra danh sách cuộc gọi, không có bất kì thông báo nào từ số lạ, không tính quảng cáo. Cô không biết làm sao, không biết làm sao lại có chút bất lực, con nhóc kia lẽ nào gọi một lần không được liền kiêu ngạo không thèm gọi nữa? Nhưng không liên lạc được, cô cũng không biết lúc trước Oa Oa tìm mình có chuyện gì, chuyện liên quan đến tính mạng Oa Oa không gọi, sau này càng không thể gọi tìm cô chỉ để hỏi, "Ôi chao, cô ăn cơm chưa..."
Thật ngứa ngáy!
Trước giờ đều là cô giày vò người khác, rất ít khi bị giày vò, cô bé này thật là khiến người ta buồn bực. Cô Trịnh rất tức giận. Bây giờ có tin tức về trống bỏi có thể cứu tính mạng Oa Oa rồi, chuyện đầu tiên cô Trịnh muốn làm là mang người về, nhưng người ta có tình nguyện hay không, đó lại là một chuyện khác.
Điều kiện của cô Trịnh chính là để anh em nhà họ Chu giải quyết vấn đề này. Trước nay cô Trịnh làm việc đều có điều kiện đính kèm, nhiều khi còn có điều kiện đính kèm của kiều kiện đính kèm. Cô bảo anh em nhà họ Chu tự nghĩ cách chuyển lời cho Oa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2694663/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.