"Trẻ ngoan ngủ sớm dậy sớm."
Oa Oa không biết bản thân có tính là đứa trẻ ngoan hay không, nhưng khi ánh sáng đầu tiên của buổi sáng chiếu vào phòng ngủ, cô ấy liền tỉnh lại, lúc đó còn sớm, chưa đến sáu giờ, cô ấy nằm trên giường, có một chút mơ màng, sau đó rất nhanh liền tỉnh táo. Đây là Chu Thành, không phải Phượng Xuyên, là nhà của giáo sư Trịnh, cô ấy đã trốn thoát khỏi chỗ kia. Lúc này tâm trạng Oa Oa được phủ lên một trạng thái giống như vui vẻ, giống như yêu thích, lại giống như không hiểu chuyện gì, những cảm xúc trong nội tâm cứ trào lên, lần lượt hiện ra.
Cô Trịnh còn dậy sớm hơn Oa Oa, hơn nữa cũng không tiếc rẻ gọi điện làm phiền người khác khi mới sáng sớm. Chu Tú Mẫn cảm thấy cô Trịnh cố ý. Đang ngủ ngon bị người khác ồn ào, Chu Tú Mẫn rất tức giận, mò được điện thoại cũng không nhìn ai gọi hung hăng rống lên, "Ai?" trong lòng mắng chết người này. Kết quả cô Trịnh còn ghét bỏ Chu Tú Mẫn, "Không tìm em, rống cái gì? Bảo Chu Sa nghe điện thoại!"
Chu Tú Mẫn ngẩn ra, vừa nhìn, sờ nhầm điện thoại rồi, điện thoại của Chu Sa. Chu Tú Mẫn buồn bực đem điện thoại đặt bên tai Chu Sa, Chu Sa mơ mơ màng màng, âm thanh khàn khàn giống như một loại gợi cảm không thể diễn tả, lọt vào tai Chu Tú Mẫn vô cùng ngứa ngáy, nhưng cô Trịnh rất chói tai. Yêu đương cái gì chứ, thật đáng ghét!
"Buổi trưa em đến đây một chuyến xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-sa-nhiem/2694660/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.