Herbert bay tới chỗ tới Simon, trưng ra bộ mặt ta đây đang dỗi đòi về nhà, càng sớm càng tốt.
"Sao vậy?" Đây là lần đầu tiên Simon thấy Herbert buồn bực như thế, nhất thời ngạc nhiên đến hai mắt trợn to. Herbert của hắn không sợ trời không sợ đất, kẻ nào có gan vác xác đến chọc y thế? Chán sống rồi à?
Herbert đem mặt chôn trên vai Simon, ở bên cổ hắn trượt qua trượt lại, bất quá vẫn ngậm tăm không thèm giải thích tiếng nào.
"Thằng bé này đang nũng con đó, đáng yêu quá a." Hầu tước Selina rất có hảo cảm với Herbert, vì thế chẳng tỏ thái độ gì trước hành động của y cùng con nuôi mình, thậm chí nàng còn thấy thú vị nữa là đằng khác.
"Mẫu thân đại nhân, có lẽ chúng con phải trở về thôi..." Simon vuốt vuốt tóc Herbert, áy náy nói với Selina.
Tuy rằng Selina rất muốn giữ hai hài tử ở lại thêm vài ngày nữa, nhưng nàng cũng không thể quấy nhiễu sinh hoạt của phu phu nhà chúng nó, chỉ đành căn dặn Simon nếu có thời gian rảnh thì nhớ đến thăm nàng một chút.
Herbert biến thành thú hình, vội vã đem theo Simon bay khỏi Đô thành. Y không muốn ở lại cái thành ma quỷ này một giây một phút nào nữa.
Với tốc độ của Herbert, rất nhanh bọn họ đã về đến biên cảnh. Herbert chân vừa chạm đất liền biến thành người, ôm lấy Simon lăn vài vòng, sau đó nhân cơ hội vùi mặt vào lồng ngực đối phương. Dưới thân bọn họ là thảm cỏ mềm mại, gió nhè nhẹ lướt trên đầu, tiếng côn trùng chim chóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-rong-nho-an-ma-phap-su/1339592/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.