Simon đỏ mặt, sau đó khẽ gật đầu thú nhận.
"Chủ nhân Selina... Lúc trước con không nên tự ý trốn đi như thế... Con sợ ngài đem con trả lại cho bá tước Fakher... Con lại không dám trái lệnh ngài, không còn cách nào khác nên phải... Sau đó... Sau đó con gặp được Herbert, cuối cùng yêu y, kết thành bạn lữ với y... Ngài... Ngài có thể tác thành cho chúng con không?"
Selina kinh ngạc đến mở to hai mắt, hoài nghi hỏi lại, "Ta nói muốn trả con cho gã bá tước kia lúc nào? Con là hài tử ta thương yêu nhất, lúc trước chính gã vứt con cho ta, giờ lại muốn đòi về? Mơ đi!"
"Nhưng... Trong tiệc rượu ngày đó, con rõ ràng nghe được ngài nói với bá tước rằng sẽ suy xét, sau đó ngài lại nói cho gã biết phòng con nghỉ ngơi mà?"
Đến giờ Simon nhớ lại vẫn còn chút sợ hãi. Khi ấy chủ nhân Selina của hắn mang hắn, bấy giờ chỉ mới là một thiếu niên mười lăm tuổi, đi dự họp tiệc rượu, không ngờ đụng phải cựu chủ nhân của hắn, hầu tước Fakher, kẻ đã tống Simon sang cho Selina mười năm trước. Bất ngờ rằng, khi gặp lại hắn lần nữa, gã bá tước ấy lại đổi ý muốn đòi hắn về.
"Nó đã "chín" rồi... Đúng là mỹ vị, ta nghe nói đại nhân ngài cũng không định hưởng dụng nó, thật đáng tiếc... Hay là, ngài trả nó lại cho ta đi?"
"Hầu tước Fakher, ngài là người thân duy nhất của Vương Hậu, ngài vừa mới mở rộng lãnh thổ, thực sự là chuyện tốt nha! Còn về chuyện ngài vừa đề nghị, ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-rong-nho-an-ma-phap-su/1339589/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.