Sau khi cùng Pháo Pháo chia tay, Simon cũng không vội về nhà. Thực ra, lúc trước hắn toàn mai danh ẩn tích, coi bốn bể là nhà, chu du khắp nơi. Dù những chỗ hắn ở khá là ổn định,nhưng bởi vì một số nguyên do, cứ cách hai tới ba năm, hắn sẽ từ nơi này chuyển tới khác.
Sau này có thêm ấu long nên cách sống như thế trở nên không thích hợp. Vì thế hắn quyết định tạm thời dừng việc chuyển nhà, ở một nơi đến tận mười năm. Đó là đoạn thời gian rất dài, tự bao giờ hắn đã xem nơi đó là nhà của hắn cùng Pháo Pháo rồi. Có điều, hiện tại ấu long đã trở lại tộc của mình, không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại.
Bên người đột nhiên trở nên quá yên tĩnh, Simon có chút không quen. Cô quạnh lắm... Nhưng từ từ rồi cũng sẽ quen thôi.
Simon ngao du bên ngoài hết một năm, sau đó mới trở về thung lũng mà hắn cùng Pháo Pháo từng ở kia, khói bếp lại lượn lờ quanh phòng nhỏ. Ba ngày sau, Erickel liền xuất hiện.
Mục đích gã đến là để xin lỗi, nhân tiện chứng minh mình tuyệt đối không phải là phường lưu manh, tình cảm đối với Simon vô cùng thật lòng, lần trước hắn chỉ muốn có thể cùng Simon tiến thêm một bước nữa, ai ngờ đem hắn doạ chạy thế kia, quả thực là ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, lại còn bị đoàn kỵ sĩ cười nhạo cả năm.
"Chúng ta vẫn là bằng hữu, được không?" Erickel thấp thỏm cào cào tóc, hỏi.
Ma Pháp Sư nghe xong liền phì cười, thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-rong-nho-an-ma-phap-su/1339579/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.