Simon vẫn không đặt tên chính thức cho ấu long, bởi hắn tin rằng một ngày nào đó cha mẹ Pháo Pháo sẽ tìm được con, quyền đặt tên nhất định phải để cho chúng. Còn nếu như đến lúc nó thành niên mà phụ mẫu hoặc thân tộc của Pháo Pháo không xuất hiện, khi đó hắn giúp nó nghĩ ra đại danh cũng chưa muộn.
Thời điểm Pháo Pháo năm tuổi đã có thể biến thân thành dáng vẻ của nhân loại, Simon thấy thế liền bắt đầu dạy nó phép thuật, đồng thời truyền thụ những kiến thức về thảo dược học, lúc hắn vào thành cũng sẽ mang Pháo Pháo theo. Bề ngoài của Pháo Pháo đã rất nổi bật rồi, lúc nó ngoan ngoãn nắm tay Simon ngơ ngác nhìn xung quanh lại càng đáng yêu tợn. Nhờ vậy mà Simon thường có thể chọn mua nhiều vật tư với giá phải chăng, thỉnh thoảng lại lại được mọi người dúi cho một đống đồ ăn vặt, nhiều đến nỗi có thể chất thành một ngọn núi nhỏ luôn.
Những lúc không cần vào thành, bọn họ luôn ở tại phòng nhỏ yên tĩnh giữa thung lũng, có khi Simon sẽ mang Pháo Pháo lên núi, vừa chỉ cho nó các loại thực vật, vừa tranh thủ hái thêm hoa quả cùng dược liệu. Có điều tiểu Pháo Pháo mê ăn thịt chỉ có hứng thú với mấy con thú hoang, thường xuyên đem những sinh vật nhỏ đáng thương kia đuổi đến chung quanh tán loạn, thậm chí vì một con chuột mà sẵn sàng đào móc nơi ẩn thân của chúng, không tìm ra con mồi quyết không từ bỏ.
Pháo Pháo ngậm con mồi bị dọa đến phát ngất thả xuống chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-rong-nho-an-ma-phap-su/1339576/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.