Đôi mắt đen hút của Trình Việt Lâm chứa đầy cảm xúc nóng bỏng, bàn tay của người đàn ông nhẹ phủ lên gáy của Nguyễn Chỉ Âm, cô chậm rãi nhắm mắt lại, một cảm giác mềm mại bao trùm lên đôi môi đỏ mọng.
Vòng eo mảnh mai dựa vào cánh tay mạnh mẽ, khuỷu tay dần dần thu lại cả người lẳng lặng áp sát nhau, tư thế của hai người thân mật gần như không có kẽ hở.
Một nụ vừa hôn kéo dài vô tận.
Cánh môi mỏng mát lạnh áp lên bờ môi mềm mại, tỉ mỉ phác họa theo cánh môi, sau đó dần dần tiến vào thăm dò sâu bên trong.
Môi răng quyện vào nhau, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua, trong khoang miệng toàn bộ là hơi thở mát lạnh của anh trộn lẫn vị ngọt ngào nhàn nhạt của rượu.
Thật lâu sau, anh mới buông cô ra, yết hầu động đậy lên xuống, cảm xúc vẫn chưa được bình ổn đáy lòng cũng chưa hết hứng thú bèn hôn nhẹ lên khóe môi cô thêm vài cái.
Hai má của Nguyễn Chỉ Âm đỏ ửng, cả người mềm nhũn dựa vào lồng ngực anh, vùi đầu vào cổ anh.
Pháo hoa đã không còn, dưới bầu trời mênh mông đầy sao, anh lặng lẽ ôm cô vào lòng.
Mặc dù hai người đều không nói chuyện nhưng lại có một loại ngọt ngào khác trong sự im lặng này.
Anh nắm nhẹ đầu ngón tay của cô, tay dùng lực rất nhẹ, lần đầu tiên Nguyễn Chỉ Âm cảm thấy vui sướng không thể kìm chế.
Hai người im lặng thật lâu, cảm giác nóng hổi trên mặt cũng dịu bớt.
Cô ngẩng đầu nhìn đôi mắt đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-re-cua-toi-bo-tron-roi/921861/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.