Edit Độc tem
Phùng Thiên thấy cô không giống đang giả vờ, cười gật đầu nói:
'' Tôi đương nhiên đã có điều tra, nhưng cô Lâm nói người Tần Quyết thật sự yêu là cô, nói chúng tôi bắt nhầm người rồi.''
Nguyễn Chỉ Âm giống như vừa nghe được một câu chuyện hài, tầm mắt từ trên người Lâm Tinh Phỉ dời sang đối mặt với Phùng Thiên:
'' Tần Quyết đầu tư phim cho cô ta, tặng dây chuyền giá trên trời cho cô ta, sợ cô ta bị người khác trong giới giải trí gây khó dễ nên cẩn thận che chở cô ta, tháng trước còn vì cô ta mà đào hôn.''
''Anh cảm thấy Tần Quyết làm như vậy là thích tôi?''
Sau khi hỏi, Nguyễn Chỉ Âm thấy Phùng Thiên mặt không biến sắc rơi vào trầm tư, cô ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
'' Tôi và anh họ của cô ta cũng có thù riêng, thế nhưng tôi vừa đuổi anh ta ra khỏi Nguyễn thị, cô ta sau lưng chỉ cần bắt cầu hai câu anh họ người ta đã được nhận vào làm trong Tần thị. Tần Quyết vì cô ta ngay cả thể diện của tôi cũng không thèm quan tâm.''
Dứt lời, khuôn mặt trắng noãn như ngọc tràn đầy sự tức giận, giống như bất mãn cực độ đối với hành vii của Tần Quyết, nhưng trong ánh mắt lại chẳng có xíu tình ý nào.
Phùng Thiên trầm ngâm một lát mới buông di động trong tay xuống, giọng điệu trào phúng nói:
'' Người như Tần Quyết, thế mà lại là người si tình đến vây, thật không ngờ.''
Nguyễn Chỉ Âm cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng trên mặt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-re-cua-toi-bo-tron-roi/921832/chuong-17.html