Nghe chú Dũng nói như thế thì gương mặt của ông liền biến sắc ngay, vốn dĩ lúc nãy ông bước vào vui vẻ phấn khởi bao nhiêu thì bây giờ khi gặp con trai của nhân tình cũng phải tắt điện ngay mà thôi. Ông nhìn chú bằng ánh mắt ngại ngùng, gương mặt gượng gạo mà nói:
– Bây giờ có thể chúng ta không thân với nhau, nhưng chắc chắn sau này khi về sống chung một nhà rồi thì sẽ khác thôi, đúng không con?
– Chung một nhà? Ông nghĩ ông là ai vậy?
– Thì là…
– Là ba dượng, kẻ ở nhờ, một tên lừa đảo, đào mỏ hay là…
Lời nói của chú bảy phần mỉa mai kèm theo ba phần khinh bỉ vừa vang lên chưa dứt câu nữa thì đã bị bà chủ lên tiếng cắt ngang rồi:
– Anh ra ngoài trước đi, lát nữa em sẽ liên lạc với anh sau, nhé.
– Được rồi. Vậy anh đi trước đây, tí nữa gặp lại nhau em nhé.
– Dạ. Anh đi đi.
– Ừ.
Vừa nói bác chủ vừa đưa tay đẩy vội ông ấy đi ra phía ngoài ngay, tôi tuy đã ở đây từ nhỏ nhưng chẳng biết lý do vì sao mà chú lại ghét bà chủ nhiều đến như vậy nữa. Đến tận bây giờ khi lớn rồi cũng chẳng thể hiểu được thấy cả những gì đang diễn ra hằng ngày trong ngôi nhà này. Chắc có lẽ là đã bị dột từ bên trong và rất lâu rồi, khi ông ấy rời đi thì căn nhà này lại bắt đầu trở về không khí im lặng, bà nhìn chú gương mặt tốt thái độ không hài lòng kèm theo sự tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-toi-co-thai-roi/2035695/chuong-2.html