Tôi thấy chú xuất hiện thì liền cúi gằm mặt xuống rồi lảng tránh đi nơi khác, nhưng chân vẫn còn chưa được hai bước nữa thì chú đã vội kêu lại rồi:
– San. Lại đây.
– Dạ. Chú, chú gọi con.
– Lại đây.
Nghe chú gọi nhưng tâm tôi lại không muốn đi đến gần đó, rõ ràng là hình ảnh của chú trong tâm trí tôi rất tốt nhưng bây giờ đã tan thành mây khói rồi. Từng bước chân nặng nề của tôi đi lại phía chú, ánh mắt vẫn không dám nhìn trực diện mà nói:
– Chú gọi con, có chuyện gì hả chú?
– Mày sợ chú thế à?
– Dạ.
– Dạ sao?
– Chú đang hỏi con mà. Nhưng bây giờ con còn nhiều việc chưa làm lắm, nếu không có chuyện gì căn dặn nữa thì con xin phép chú con đi làm đây ạ.
– Đứng lại đó.
Một người trong lòng sôi như lửa đốt của một người thì hững hờ làm khó, tôi cúi mặt thấp xuống rồi đứng chờ nghe chú nói tiếp câu gì. Phải mất mấy giây sau đó chú mới nói:
– Hôm nay nhà có tiệc đấy, chuẩn bị nhiều món vào, rõ chưa?
– Dạ. Vậy con xin phép đi chuẩn bị đây ạ.
– Đi đi.
Chú thấy biểu hiện khác lạ của tôi thì liền cau mày lại, tôi không biết là chú có nhớ những gì hôm qua mình đã làm với tôi không? Nhưng nhìn biểu hiện này của chú tôi cũng hy vọng rằng chú đừng nhớ gì về chuyện đêm qua cả, ngay cả tôi cũng muốn xem đó là một cơn ác mộng không bao giờ tồn tại.
Tôi không muốn nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-toi-co-thai-roi/2035675/chuong-5.html