Tôi thấy chú Dũng nói với ngữ giọng như thế thì liền cau mày lại, chẳng lẽ chú đã nhớ được rồi hay sao? Hay là do chú ghen với Thiên nên mới nói như vậy nhỉ? Tôi nhìn biểu cảm gương mặt của chú một lượt rồi mới cất giọng hỏi:
– Tôi đã đùa gì với chú đâu? Sao chú lại hỏi như vậy chứ?
– Em bảo thằng đấy vào phòng làm gì? Hai người làm gì ở trong đó hả?
– Chú Dũng, chú bị làm sao thế hả? Anh Thiên bị đau lưng nên tôi..
Lời của tôi vẫn còn chưa kịp dứt nữa thì liền bị chú đưa tay lên giữ lấy miệng ngay rồi, tôi thấy chú hành động như vậy thì liền đưa tay lên gỡ lấy tay chú ra và nói:
– Chú là người bỏ mặc hai mẹ con của tôi mà, sao bây giờ chú lại cáu gắt với tôi thế hả? Chú không quan tâm đến hai mẹ con tôi thì hãy để người khác quan tâm đi.
– Em nói cứ như kiểu tôi là ba của đứa trẻ trong bụng em vậy?
– Đúng vậy. Chú chính là ba của đứa bé trong bụng tôi đấy, nhưng vì chú bị tai nạn nên tôi mới phải cố nhịn, cố kiềm chế lại cảm xúc của mình khi nhìn thấy chú hạnh phúc bên cô Thoại Mỹ đó, tôi là đang ngu ngốc chịu đựng để đợi đến khi chú nhớ lại tôi và con, có phải là trong mắt chú tôi là người tồi tệ đến thế không hả? Phải không?
Càng nhìn cái vẻ ngu ngơ không biết gì của chú thì tôi lại càng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-toi-co-thai-roi/2035578/chuong-32.html