Đoàng! Đoàng! Đoàng. 
Âm thanh của tiếng súng không ngừng vang lên liên tiếp như muốn xé toạc đất trời. 
Phải làm sao đây? Tôi phải làm sao đây? Trong xe chỉ còn hai chúng tôi, người của Vũ quá nhiều, nhất định chúng tôi sẽ không trốn thoát được một cách dễ dàng. 
"Tôi xin anh đấy, tôi không muốn anh vì tôi mà xảy ra chuyện...Tôi... Tôi... " 
"Có đến chết, anh cũng sẽ nhất định bảo vệ em. " 
Đoàng! Đoàng! Đoàng! 
Âm thanh nguy hiểm không ngừng vang lên khiến tim tôi như muốn sổ khỏi lồng ngực. Anh đang cố chấp, nếu nghe theo lời anh thì chúng tôi sẽ rơi vào nguy hiểm. 
Xoảng! 
Một phát đan xuyên qua kính khiến kinh oto vỡ toang. 
Tôi ôm lấy đầu che chắn, nhìn những mảnh thủy tinh đang bay khắp không gian... 
Chúng tôi sẽ chẳng thể nào thoát được. 
Tôi không ngừng rơi nước mắt, tại sao anh phải vì tôi như thế... Tại sao ngay cả tính mạng anh cũng không tiếc... Sau tất cả những lời nói tồi tệ tôi đã nói, vậy mà anh vẫn không từ bỏ... 
Anh rốt cuộc là ai cơ chứ? 
Tôi khẽ ngước lên nhìn, bờ vai rộng lớn kia như đang có một gánh nặng đè lên, tuy rằng anh không nói nhưng tôi biết anh đang nén chịu đau đớn. 
Tôi... không thể để anh gặp nguy hiểm nữa. 
Tôi ngước lên nhìn gương chiếu hậu thì giật mình, phía đối diện đang có một chiếc oto đen lao tới như một con cá mập. Bọn họ... đang đẩy chúng tôi tới đường cùng! 
"Dừng lại! Xin anh đấy, tôi không muốn anh gặp nguy hiểm. " 
Anh không nói gì, vẫn tiếp tục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506651/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.