"Chào Vy, lâu rồi không gặp, cô là Khánh Ly, em gái của bố con. "
Tôi đưa đôi mắt bình thản lên nhìn cô ấy. Thực ra tôi có bất ngờ, có kinh ngạc, nhưng tôi giấu nhẹm vào trong lòng. Tôi không muốn làm cô ấy đắc ý, xuất hiện trước mặt cô ấy với hình tượng say khướt đầu bù tóc rối như này đã đủ nhục nhã lắm rồi.
Tôi mím chặt môi, sau đó cố nở ra một nụ cười thật tươi, dù tôi biết nụ cười trên gương mặt tôi méo mó biết chừng nào.
Em gái của bố tôi?
Tôi đưa mắt sang nhìn bố, bắt gặp đôi mắt tràn ngập lo âu trên gương mặt đã đứng tuổi. Tôi lại tiếp tục cười...
Không cười thì khóc sao? Loại trường hợp này tôi phải diễn biểu cảm gì cho thích hợp đây?
Cô ấy, đi cùng anh, rồi cô ấy lại xuất hiện trong nhà tôi với vai trò là cô tôi. Mà thậm chí tôi còn chưa từng gặp cô ấy bao giờ.
Ồ wow! Thế giới này thật nực cười, ông trời rất biết trêu ngươi tôi.
Cô Ly thu lại nụ cười thân thiện ban nãy, đôi lông mày thanh tú của cô ấy nhíu lại với biểu cảm của tôi.
Trời ơi, chỉ thay đổi một biểu cảm thôi mà có cần xinh vậy không? Nếu tôi là đàn ông, nhìn thấy cô ấy như vậy tôi nhất định sẽ lao vào nâng niu vuốt ve.
Bảo sao người đàn ông của tôi lại không cưỡng lại được sức hút của cô ấy.
"Cháu... uống rượu? "
Cô ấy khẽ nhăn mặt, đưa một ngón tay lên che mũi, biểu cảm rất nhã nhặn nhưng tôi biết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506557/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.