Tháng mười một tiết trời đã trở lạnh, từng cơn gió mùa đông lạnh lẽo ùa về phủ kín những con ngõ nhỏ, xuyên qua lớp áo mỏng tang của tôi...
Gió thổi qua cái lưng ướt sũng vì mồ hôi của tôi khiến tôi càng lúc càng lạnh thêm, cả cơ thể run lẩy bẩy.
Nhưng thứ khiến trái tim tôi buốt giá chắc hẳn không phải là mùa đông sắp tới, mà là cảnh tượng hãi hùng trong cửa tiệm trang sức kia...
"Em có nghĩ đến việc nghỉ học và kết hôn không? "
"Anh muốn cưới vợ luôn và ngay để tối đi ngủ có người ôm, sáng sớm lại được thấy em, được em nấu cơm... "
"Như thế nào là phụ thuộc chứ? Anh có thể nuôi em cả đời. "
Lời nói ngọt ngào của anh vẫn còn quanh quẩn đâu đây, chỉ vừa mới hôm qua thôi mà...
Tại sao lại ra nông nỗi này chứ? Tại sao chứ?
Anh... lừa dối tôi?
Không!
Chỉ nghĩ tới thôi mà con tim tôi vụn vỡ, anh không phải kiểu người như thế... nhất định...
Loading...
Anh không thể lừa dối tôi đâu, không thể đâu...
Tại sao nước mắt cứ không ngừng rơi thế này, tại sao trái tim lại không ngừng rỉ ra máu thế này?
Nhất định có hiểu nhầm, nhất định là thế.
"Có muốn thử gọi cho anh ta không? "
Giọng nói của Vũ đột nhiên vang lên như một bàn tay tàng hình đang vuốt ve lấy trái tim yếu ớt của tôi. Vừa nói Vũ vừa đưa ra trước mặt tôi chiếc điện thoại mà cậu ấy vừa cướp trên tay tôi.
Tôi điên cuồng giật lấy chiếc điện thoại trong lòng bàn tay Vũ, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506553/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.