Tôi bị lời nói này của cô ta làm cho kinh động mà mặt mày tái nhợt... Tim như bị vật sắc nhọn cứa vào...
Cái Trang thấy tôi như vậy liền tiến tới khoác tay bảo vệ tôi:
"Mẹ con điên! Lượn đi! "
Kỳ Hân liếc nhìn cái Trang rồi cười khinh bước ra ngoài.
"Mày đừng nghe nó nói lung tung, nó điên quá hóa rồ đấy, kệ mẹ nó... "
Vẫn biết lời Trang nói là đúng, nhưng tôi không thể nào nhập tâm nổi nữa, điệu cười của Kỳ Hân cứ vang đi vang lại trong đầu khiến tôi vô cùng kinh hãi.
Anh... đã từng có người khác?
Suy nghĩ ấy lướt qua đầu khiến tôi rụng rời chân tay, cả cơ thể như lả đi thì ngay lập tức cái Trang đỡ lấy tôi.
"Mày sao đấy? Đừng bảo mày tin lời con điên đấy nói nhé. "
"Không... không... không có gì. "
Tôi sao vậy? Tôi đã quên những gì xảy ra giữa chúng tôi rồi sao? Khó khăn lắm chúng tôi mới đến được với nhau, chỉ vì câu nói của Kỳ Hân mà đã khiến tâm tôi lạy động rồi sao? Tại sao tôi lại vì một lời nói của kẻ thứ ba mà lại nghi ngờ anh chứ?
Trong đầu, tôi liên tục tìm kiếm hình ảnh ấm áp về anh để xoa dịu đi trái tim vừa bị chịu đả kích của mình.
Loading...
Cái Trang nói đúng, nếu tôi yếu đuối như vậy nhất định Kỳ Hân sẽ đắc ý.
Tôi vội vàng đứng thẳng, chỉnh trang lại bộ dạng của mình rồi nở ra một nụ cười yếu ớt:
"Ừ, tao vừa bị tụt huyết áp tí thôi, không sao. "
Con Trang vì lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506512/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.