Hóa ra anh chưa biết nội dung cuộc đối thoại giữa tôi và mẹ anh. Nhưng tự dưng anh nhắc tới chuyện này khiến tôi rất hoang mang... 
Một lần nữa những lời nhục mạ ấy lại vang bên tai khiến cõi lòng tôi như bị cứa vào. Tôi cứ ngỡ như mình đã bỏ ngoài tai những lời nói ấy, hóa ra nó vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi. Câu hỏi của anh kéo tâm trạng của tôi trùng xuống rất nhiều. 
Anh đặt hai bàn tay to lớn lên vai tôi, ép tôi xoay người lại đối diện trước mặt anh. Tôi né tránh ánh mắt của anh, bỗng dưng lại có một chút nước ở đáy mắt... 
"Anh không muốn để em thiệt thòi, ngày hôm nay nếu không phải vì anh vô tình nghe thấy nhân viên bàn tán về chuyện em tới công ty anh thì rốt cuộc đến bao giờ anh mới biết chuyện đây? Em cứ thế mà im lặng không nói một lời, anh rất lo. " 
Tôi im lặng không nói gì. Chẳng phải vừa rồi chúng tôi đã có những phút giây vui vẻ hay sao? Tôi đã tạm thời quên đi câu chuyện đau lòng đấy, tại sao anh lại khơi dậy nó chứ? 
"Vợ yêu, anh không muốn em buồn, không muốn em phải suy nghĩ, nói cho anh biết được không? Xin đừng giấu anh. " 
Không hiểu sao khi nghe anh nói vậy tôi lại dâng trào một cảm giác ê chề. Mẹ anh so sánh tôi với Kỳ Hân, dù rõ ràng nhân cách của cô ta chẳng ra gì. Lại còn... 
Tôi vì xúc động mà hơi sụt sịt mũi, anh liền giang tay ôm cả người tôi vào lòng. Tôi dựa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506505/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.