Trong đầu tôi như phát ra một tiếng nổ lớn!
Tôi sững người nhìn chú, còn chú thì có chút ăn năn nhìn tôi...
"Vy... chú... "
Tôi lập tức bật dậy, gương mặt lạnh như băng, nắm tay cuộn tròn lại, tôi đang cố kìm nén cơn nóng giận trong mình.
Chú! Dám lừa tôi!
"Mọi người dùng cơm đi, em thấy hơi mệt, em lên phòng nghỉ trước. "
Nói xong, tôi lập tức quay lưng đi thẳng về phía thang máy. Tôi nghe thấy loáng thoáng chú nói gì đó với Kai rồi ngay lập tức chạy theo tôi. Nhưng tôi không còn quan tâm nữa...
Cửa thang máy mở ra, tôi bước nhanh vào trong, chú cũng bước vào. Dường như chú định mở lời nói gì đó, nhưng lại im bặt khi thấy sắc mặt tối lạnh của tôi.
Cả hai không nói với nhau lời nào, không gian trở nên thật ngột ngạt.
Không thể tin nổi, người đàn ông tôi thương lại mưu mô như vậy, sắp xếp hết tất cả mọi chuyện... Tới bây giờ tôi vẫn không tin nổi vào những gì mình vừa nghe thấy.
Nếu không phải chú nhìn tôi bằng ánh mắt đó, tôi nhất định sẽ không tin vào lời Kai nói...
Loading...
Cửa thang máy mở ra, tôi phi như bay vào trong phòng, mở tủ quần áo, vơ hết đồ đạc lại cất vào trong vali.
Chú ngay lập tức sáp lại gần tôi, giữ tay tôi lại.
"Anh... anh thực sự xin lỗi... anh... xin em đừng đi... "
Vì không thể giữ nổi bình tĩnh, giọng tôi như lạc đi vì ấm ức.
"Chú bỏ tay ra. "
"Tôi nói chú bỏ tay ra!"- Tôi nói với âm lượng lớn hơn trước.
Chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506484/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.