Chói quá! 
Tôi đưa tay lên dụi dụi mi mắt, lười biếng quay vào góc giường để trốn tránh ánh nắng đang rọi xuống gương mặt mình thông qua lớp kính trên trần nhà. 
Thế nhưng dẫu có trốn tránh tôi cũng không tài nào chợp mắt nổi, tia nắng kia đã đánh thức tôi, hơn nữa khắp căn phòng bấy giờ đã tràn ngập ánh nắng. 
Tôi mơ màng mở mắt ra... 
Bỗng! 
Như phát hiện ra điều gì đó, tôi đưa tay lên mặt mình vỗ cho tỉnh lại... 
Cảnh tượng hôm qua giống như một thước phim quay chậm hiện ra trong đầu tôi khiến tôi càng thêm tỉnh táo. 
Tôi lập tức bật dậy như một cái máy, mắt mở căng hết cỡ để nhìn xung quanh. Căn phòng vẫn thế, đồ đạc vẫn vậy, nhưng chú thì không thấy đâu... 
Thôi mà... Chắc chắn chỉ là một giấc mơ... Chắc chắn... 
Nhưng mà sao... một dự cảm không lành dấy lên trong tôi một cách mơ hồ. 
Giấc mơ sao lại có thể chân thực tới vậy... Chẳng lẽ... 
Không thể... 
Loading... 
Tôi ôm lấy đầu mình, trong lòng hoản loạn vô cùng. 
Chốc chốc tôi lại đưa mắt soi xét thật kỹ căn phòng rồi lại chìm vào một mớ suy nghĩ hỗn độn. 
Rốt cuộc hôm qua tôi đã làm cái quái gì thế này? 
Chẳng lẽ tôi ĐÃ MẤT TRINH RỒI? 
Nghĩ vậy tôi đứng phắt dậy, lập tức tốc chăn ra để kiềm tra lại.... 
Ga giường trắng tinh! 
Tôi thở phào nhẹ nhõm, có lẽ tôi đã nghĩ quá rồi, chuyện đó không tài nào xảy ra được. Tôi thật là... 
Thế nhưng tôi còn chưa kịp định thần lại đã nhìn thấy hình ảnh không mấy đẹp đẽ của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506477/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.