"Cháu uống rượu đấy à? " 
"Hmmmm, một chút ạ. " 
Chú bước tới bên cạnh tôi, ngồi xổm nhìn chai rượu đã cạn mà thở dài. 
"Lại đây chú bế lên giường. " 
Chú giang đôi tay ra trước mặt tôi, tôi lập tức hất tay chú. 
"Chú dở hơi à, cháu đi được, thật sự đấy. " 
Tôi đứng phắt dậy để chứng minh cho chứ thấy là tôi hoàn toàn tỉnh táo... Thế nhưng mà... tôi thấy choáng váng quá! Chân nọ đá chân kia ngã nhào vào người lồng ngực của chú. 
"Thấy chưa, chú đã bảo rồi mà. " 
Cả người tôi bỗng dưng mềm oặt dựa vào chú, tôi cố gắng vịn vào cánh tay chú để giữ thăng bằng. Chú liền cúi xuống nhấc bổng tôi bế lên giường. 
Thân thể tôi được chú đặt thật nhẹ nhàng lên giường, đôi mắt tôi mở to nhìn chú. 
Sao lại thế nhỉ? Gương mặt chú thật mờ nhạt, tôi cố gắng lắc lắc đầu mình để nhìn rõ chú hơn. Thế rồi, tôi bỗng dưng hoảng hốt hét lên: 
"Ôi... cái gì thế này, sao chú lại phân thân thành hai, à không ba người thế này. " 
Chú nhún vai nhìn tôi, bày ra gương mặt "bó tay". 
"Thôi thôi, chú xin, cháu say thực sự rồi. " 
Nhưng mà chú đẹp trai quá, tôi không phải dạng mê trai đâu... Chỉ là tôi mê một mình chú thôi. Gương mặt chú thật gần tôi, hơi thở của chú cũng thơm nữa... Quyến rũ quá, như rượu vậy... 
Từng nét đẹp trên gương mặt này đều đẹp một cách hoàn hảo. Trong lòng tôi, chú thực sự là người đàn ông đầu tiên trên thế giới không có một chút khuyết điểm nào! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-len-giuong-nao/1506474/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.